TỪ THĂM THẲM LÃNG QUÊN - Trang 107

‒ Chúng ta chỉnh buồm về hướng nào đây, thưa thuyền ưưởng? Caisley

vừa hỏi vừa thân mật vỗ vỗ lên vai Darius.

Chúng tôi, Thérèse và tôi, ở sau lưng họ, cạnh nhau. Nàng mỉm cười với

tôi. Nhưng đó là nụ cười theo phép lịch sự người ta thường dành cho một
người không quen biết.

‒ Anh dã bao giờ lên trên đố chưa? nàng hỏi tôi.
‒ Chưa. Chưa bao giờ. Đây là lần đẩu tiên.
‒ Nhìn cảnh vật từ trên đó chắc là đẹp lắm.
Thậm chí tôi còn chẳng biết cố phải nàng đang nói với tôi hay không, vì

nàng nói chẳng có ngôi thứ nhân xưng gì hết lại còn rất lạnh lùng.

Một tầng thượng thật rộng. Phần lớn khách khứa ngồi trên những cái ghế

vải bạt màu be.

Đang đi thì Darius dừng lại trước một nhóm. Họ ngồi thành vòng tròn.

Tôi tiến lên sau lưng Caisley và vợ ông ta, dường như họ đã quên mất tôi.
Họ gặp một cặp khác ở rìa sân thượng, và bốn người bắt đầu đứng đó nói
chuyện, nàng và Caisley dựa lưng vào lan can. Caisley và hai người kia nói
tiếng Anh. Thỉnh thoảng, nàng điểm vào cuộc trò chuyện một câu tiếng
Pháp. Tôi cũng đến chống khuỷu tay lên lan can sân thượng. Nàng ở ngay
sau lưng tôi. Ba người kia tiếp tục nói chuyện bằng tiếng Anh. Giọng nữ ca
sĩ trùm lên tiếng thì thầm những cuộc trò chuyện và tôi huýt sáo the ođoạn
điệp khúc của bài hát. Nàng quay lại phía tòi.

‒ Xin lỗi, tôi nói với nàng.
‒ Không sao đâu.
Nàng mỉm cười với tôi, vẫn nụ cười trống vắng như lúc vừa rồi. Và vì

nàng vẫn giữ im lặng, tôi buộc phải nói thêm:

‒ Tối nay trời đẹp quá...
Cuộc trò chuyện giữa Caisley và hai người kia đang lên cao trào. Caisley

hơi có chút giọng mũi.

Điều dặc biệt dễ chịu, tôi nói với nàng, là hơi mát từ rừng Boulogne...
‒ Vâng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.