TỪ THĂM THẲM LÃNG QUÊN - Trang 33

Nàng đang đợi tin tức từ Mallorca. Những tin tức ấy sẽ chóng đến thôi.

Nàng hy vọng có thể ra đi vào mùa xuân. Lẽ dĩ nhiên, tôi sẽ đi cùng họ, nếu
tôi muốn. Tôi thấy yên tâm vì nàng xác nhận điều này.

‒ Còn Cartaud thì sao? Cô có tin tức gì của ông ấy không?
Nghe thấy cái tên Cartaud, nàng nhíu mày. Ấy là tôi đã lấy cái giọng điềm

nhiên của một người đang nói về trời mưa và thời tiết đẹp.

‒ Anh vẫn còn nhớ tên ông ta cơ à?
‒ Cái tên dễ nhớ mà.
Và cái ông Cartaud đó, ông ta có làm nghề gì không? Có, ông ta làm việc

tại một phòng khám răng trên đại lộ Haussmann, cạnh bảo tàng Jacquemart‒
André.

Nàng châm một điếu thuốc, cử chỉ bồn chồn:
‒ Ông ta có thể cho chúng ta vay tiền. Số tiền này sẽ giúp cho chuyến đi

của chúng ta.

Nàng có vẻ đợi phản ứng của tôi.
‒ Ông ấy giàu à? tôi hỏi nàng.
Nàng mỉm cười.
‒ Anh vừa nói đến áo măng tô... Xem nào, tôi sẽ gợi ý ông ta tặng tôi một

chiếc măng tô lông thú...

Nàng đặt tay lên tay tôi, giống như tôi đã thấy nàng làm với Van Bever tại

quán cà phê trên phố Cujas, rồi nàng ghé sát mặt vào mặt tôi.

‒ Bình tĩnh đi, nàng bảo tôi. Tôi chẳng hề thích măng tô lông thú đâu.

Trong phòng tôi, nàng kéo tấm ri đô màu đen lại. Tôi chưa từng làm thế

bao giờ bởi vì màu của mấy tầm ri đô khiến tôi bất an, và tôi luôn luôn tỉnh
dậy với ánh sáng bình minh. Giờ đây ánh sáng lọt vào qua khe ri đô. Thật kỳ
khi thấy chiếc áo vest và quần áo của nàng vứt rải rác trên sàn nhà. Một lúc
lâu sau đó, chúng tôi ngủ vùi. Tiếng người đi lại ngoài cầu thang lôi tôi ra

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.