TỪ THĂM THẲM LÃNG QUÊN - Trang 34

khỏi giấc ngủ, nhưng tôi không cử động. Nàng vẫn đang ngủ, đầu gối lên vai
tôi. Tôi nhìn đồng hồ đeo tay. Đã hai giờ chiều.

Rời khỏi phòng, nàng bảo tôi tốt hơn hết là tối nay chúng tôi đừng gặp

nhau. Hẳn Van Bever đã từ Athis‒Mons về từ lâu và đang đợi nàng ở ke
Tournelle. Tôi không muốn hỏi nàng tính giải thích sự vắng mặt của mình
như thế nào.

Còn lại một mình, tôi thấy như lại quay trở về đúng điểm hôm qua: thêm

lần nữa tôi chẳng chắc chắn vào điều gì và không có giải pháp nào khác
ngoài chờ đợi, ở đây, hoặc ở quán cà phê Dante, hoặc có lẽ ghé qua phố
Cujas vào lúc một giờ sáng. Và thêm lần nữa, thứ Bảy, Van Bever hẳn sẽ đi
Forges‒les‒Eaux hoặc Dieppe và chúng tôi sẽ đưa anh ra bến tàu điện ngầm.
Và nếu anh chấp nhận cho nàng ở lại Paris, mọi chuyện sẽ lại diễn ra chính
xác như lần trước. Và cứ như vậy cho đến lúc thời gian kết thúc.

Tôi vơ lấy dăm quyển sách nghệ thuật, nhét vào chiếc túi lớn bằng vải bạt

màu be rồi đi xuống cầu thang.

Tôi hỏi người đàn ông đứng sau quầy tiếp tân xem ông ta có danh bạ phố

phường Paris không và ông ta chìa cho tôi một quyển, màu xanh lơ, trông có
vẻ còn mới. Tôi lần theo từng số nhà trên đại lộ Haussmann cho tới lúc tìm
ra, ở số 158, bảo tàng Jacquemart‒André. Ở số 160, đúng là có một nha sĩ,
một tay Pierre Robbes nào đó. Tôi cứ chép bừa lại số điện thoại của ông ta:
Wagram 1318. Rồi tôi đi, chiếc túi lớn màu be xách ở tay, đến hiệu sách
tiếng Anh ở Saint‒Julien‒le‒Pauvre, ở đó tôi bán được một trong những
quyển mang theo, Italian Villas and Their Gardens, với giá một trăm năm
mươi franc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.