TU VIỆN THÀNH PARME - Trang 106

Tuy nhiên ta tham gia với cái tên của một thằng tù, ta mang tờ hành

trình của một thằng tù trong túi áo, hơn nữa mặc áo sống của nó trên người!
Cái đó là tai họa cho tương lai, ông abbé Blanès sẽ bảo thế nào nhỉ? Rồi cái
thằng cha Boulot tội nghiệp đó lại chết trong tù nữa chứ! Tất cả những cái
đó đều là điểm bất thường, số mệnh chắc chắn sẽ đưa ta vào tù!

Fabrice có thể đổi tất cả để biết tên kỵ binh Boulot có thật phạm tội

hay không, cố lục ký ức, anh nhớ hình như chị quản lao thành B. có nói với
anh rằng tên kỵ binh Boulot bị tóm không những vì mấy bộ đồ ăn bằng bạc,
mà còn vì đã bắt trộm con bò sữa của một người nông dân, lại còn đánh đập
anh ta thậm tệ. Fabrice tin chắc rằng một ngày kia, anh sẽ bị bỏ tù vì một tội
trạng có phần nào dính dáng vởi tội trạng của Boulot. Anh nghĩ đến ông bạn
Blanès, giá bỏ ra bao nhiêu để được hỏi ý kiến ông, anh cũng sẵn sàng! Rồi
anh sực nhớ chưa viết thư cho bà cô từ khi rời Paris. “Cô Gina tội nghiệp!”.
Anh than thầm như vậy và ứa nước mắt. Bỗng anh nghe có tiếng động khẽ
bên mình, đó là một anh lính đang cởi bỏ cương hàm cho ba con ngựa ăn
lúa, ba con ngựa có vẻ như sắp chết đói. Hắn nắm giữ cương phụ. Fabrice
vụt nhô thẳng lên như con gà gô cất cánh. Tên lính hoảng sợ. Nhận thấy thế,
vị anh hùng của chúng ta không cưỡng lại được cái thú thử đóng vai trò kỵ
binh trong giây lát. Anh thét:

— Một trong ba con ngựa kia là của tao, mẹ kiếp! Nhưng mà tao sẵn

lòng cho mày năm francs vì mày đã cất công giắt nó đến đây cho tao.

— Đằng ấy coi tớ là rác đấy à? Tên lính đáp.

Fabrice đưa súng lên vai ngắm, chỉ cách nó sáu bước.

— Bỏ con ngựa ra không tao nổ!

Tên lính đeo súng sau lưng. Hắn lắc vai để lấy súng. Fabrice lao đến

thét:

— Mày mà cựa một cái thì coi như chết rồi đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.