TU VIỆN THÀNH PARME - Trang 116

trong nhà đối đáp với hắn bằng một thứ tiếng mà anh không hiểu, tuy vậy
anh cũng thấy rõ là họ nói về anh cho nên vờ ngủ. Lát sau, đoán rằng tên sĩ
quan Đức đã đi rồi, anh gọi bà chủ và các cô gái hỏi:

— Có phải viên sĩ quan ấy đến ghi tên tôi vào một danh sách để bắt tôi

bỏ tù hay không?

Bà chủ rưng rưng nước mắt bảo là đúng như vậy.

— Thế thì có tiền ở trong áo tôi đó! Fabrice vùng dậy nói.- Bà ạ, bà

mua hộ tôi một bộ quần áo thị dân và nội đêm nay tôi sẽ rời nơi đây. Bà đã
cứu sống tôi một lần khi đón nhận tôi trong lúc tôi sắp ngã chết giữa đường.
Hãy cứu tôi lần nữa bằng cách giúp phương tiện cho tôi trở về với mẹ tôi.

Hai cô gái nghe nói thế khóc òa, họ lo sợ cho số phận của Fabrice. Vì

họ nghe tiếng Pháp câu được câu chăng cho nên họ đi đến giường Fabrice
để hỏi han thêm. Họ bàn luận với bà mẹ bằng tiếng flamand

[40]

, nhưng cứ

luôn luôn nhìn về phía anh với đôi mắt trìu mến. Anh hiểu tàm tạm rằng
việc anh bỏ trốn sẽ làm họ liên lụy nặng nề đấy, nhưng họ cũng cứ vui lòng
phó mặc rủi may. Anh chắp tay lại, sôi nổi cảm ơn họ.

Một người Do Thái địa phương cung cấp cho anh đủ bộ sậu quần áo.

Vào khoảng mười giờ đêm, hắn đem tới hai cô gái đo áo ngoài lên cái áo
lính Fabrice thì thấy cần phải thu hẹp lại bao nhiêu. Tức thời họ bắt tay vào
việc vì không còn thì giờ nữa. Fabrice chỉ mấy đồng Napoléon giấu trong
áo, nhờ họ khâu vào quần áo mới mua. Cùng với quần áo có một đôi giầy
mới rất đẹp. Anh không ngần ngại nhờ các cô gái đôn hậu đó rạch đôi giầy
mới theo kiểu kỵ binh ở một chỗ mà anh chỉ, và cất giấu những hạt kim
cương nhỏ vào lần vải lót.

Do hậu quả lạ lùng của việc mất máu và trạng thái suy yếu sau đó,

Fabrice hầu như quên hết tiếng Pháp. Anh nói tiếng Ý với những người chủ
nhà, họ lại nói với anh bằng một thứ thổ âm flamand, thành thử hai bên hiểu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.