TU VIỆN THÀNH PARME - Trang 125

anh. Anh mỉm cười, thiếu nữ xấu hổ đỏ mặt. Cô nhoài ra khỏi tay anh, bốn
mắt nhìn nhau một lát. Fabrice nghĩ thầm: ”Cô này mà làm bạn tù thì tuyệt!
Cái trí tuệ dưới vầng trán kia coi mà sâu sắc! Chắc là nàng phải biết yêu."

Viên trung sĩ sấn lại, oai vệ:

— Trong các bà đây ai là Clélia Conti?

— Tôi, thiếu nữ đáp.

— Còn tôi. Ông có tuổi nói - Tôi là tướng Fabio Conti, thị thần của

ngài điện hạ quận vương thành Parme. Tôi thấy một người như tôi mà bị
lùng bắt như một tên cướp thì khiếm lễ quá.

— Hôm kia, lúc xuống thuyền ở bến Côme, không phải ông đã xua

đuổi viên thanh tra cảnh sát hỏi giấy thông hành ông là gì? Vậy hôm nay
ông ấy không cho ông đi dạo chơi!

— Lúc ấy thuyền tôi đã xô ra rồi, tôi vội, trời sắp nổi giông. Một người

không vận binh phục từ trong bờ thét lên đòi tôi trở lại, tôi nói tên và tiếp
tục đi.

— Và buổi sớm hôm nay, ông bỏ Côme trốn đi?

— Người như tôi không lấy giấy thông hành để đi từ Milan đến xem

hồ. Sáng nay ở Côme, người ta nói với tôi rằng tôi sẽ bị bắt ở cổng Milan,
tôi ra đi, đi bộ với con gái tôi, tôi hy vọng tìm thấy một chiếc xe chở tôi đến
Milan, ở đó chắc chắn việc đầu tiên của tôi là đến thăm tướng trấn thủ để
khiếu nại.

Viên trung sĩ thấy như được cất một gánh nặng:

— Thế thì tướng quân bị bắt rồi đó, và tôi sẽ đưa ông về Milan. Còn

anh, anh là ai? Y hỏi Fabrice.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.