TU VIỆN THÀNH PARME - Trang 168

gương mẫu, ít nhiều đạo đức như ông abbé Blanès. Hãy hình dung lại các
tổng giám mục ông của anh. Hãy đọc những lời ghi chép về cuộc đời của
họ, trong bản phụ lục gia phả. Đối với tên tuổi của anh thì trước hết phải
sống như một bậc công hầu mới hợp lý, phải cao nhã, hào hoa, phải là kẻ
bảo vệ công lý, phải như người được chỉ định sẵn để đứng đầu giới… và
suốt đời chỉ làm một việc bất lương nhưng bất lương mà thật có ích lợi.

— Thế là tất cả mơ ước của cháu đều cuốn theo dòng nước! Fabrice

nói và thở dài não ruột. Một sự hy sinh quá đau đớn. Cháu thú thật là cháu
đã không nghiệm ra cái tình trạng kinh tởm bồng bột và thông minh từ nay
ngự trị ở các vua chúa chuyên chế, dù rằng người ta bồng bột và thông
minh để phụng sự họ.

— Anh phải biết rằng một lời tuyên ngôn, một háo hức của con tim có

thể đẩy người bồng bột vào đảng phái đối lập với đảng phái suốt đời hắn
phục vụ.

— Cháu mà bồng bột! Họ vu cáo cháu một điều kỳ quặc thật! Đến yêu

đương cháu cũng không biết nữa là!

— Thế ư? Công tước phu nhân buột miệng.

— Khi cháu săn đón một phụ nữ, dù cho phụ nữ ấy thuộc dòng đài các

và ngoan đạo, cháu cũng chỉ nghĩ đến họ khi nào cháu trông thấy họ mà
thôi.

Lời thú nhận ấy gây một cảm giác lạ lùng cho bà công tước. Fabrice

nói thêm:

— Cháu xin cô một tháng để từ biệt phu nhân C ở Novare và việc này

khó hơn, để từ bỏ những mộng ảo của cả đời cháu. Cháu sẽ viết thư cho mẹ
cháu, bà tốt lắm, chắc sẽ đến thăm cháu ở Belgirate, trên bờ hồ Majeur
thuộc đất Piémontaise. Và ngày thứ ba mươi mốt kể từ ngày hôm nay, cháu
sẽ lẻn đến Parme.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.