TU VIỆN THÀNH PARME - Trang 189

không biết chữ và cũng chẳng viết gì bao giờ, dù là viết báo cáo về an ninh.
Hoàng thân chọn chiếc phong bì cần thiết.

Mấy tiếng đồng hồ sau, bá tước Mosca nhận được một bức thư qua

đường bưu điện. Người ta đã tính toán giờ thư đến. Người phát thư đến với
một phong bì nhỏ trên tay, khi ra khỏi bộ thì bá tước Mosca cũng được
hoàng thân gọi. Chưa bao giờ vị sủng thần có cái dáng ảm đạm như vậy! Để
hưởng hết niềm thú vị, khi trông thấy bá tước, hoàng thân nói lớn:

— Tôi muốn đàm đạo bâng quơ một chút với ông bạn để giải lao chứ

không định làm việc với ông thủ tướng. Chiều nay tôi nhức đầu đến điên
người, lại còn có những ý nghĩ đen tối.

Có nên nói đến tâm trạng xốn xang uất ức của vị thủ tướng, Mosca bá

tước, khi đã được phép cáo từ minh chúa? Ranuce Ernest IV là thánh sư
trong nghệ thuật dày vò lòng người, tôi có thể ví ngài với con hổ vờn mồi
mà không oan.

Bá tước bảo đánh ngựa phi nước đại về dinh, khi Sanseverina qua

cổng, ông thét bảo không được để ai vào; ông nhắn bảo nhân viên trực
phòng là ông cho phép anh ta nghỉ việc (biết có một ai có thể nghe tiếng
mình, ông không chịu được).

Ông chạy trốn vào gian lớn trưng bày tranh vẽ. Ở đây ông mới có thể

bộc lộ tha hồ sự căm giận của mình; ở đây suốt buổi tối, không đèn lửa, ông
đi ngang dọc vu vơ, như một người mất trí. Ông tìm cách nén lòng lại để
tập trung trí ý xét xem nên làm thế nào. Nỗi khắc khoải hoang mang của
ông, đến kẻ thù độc ác nhất cũng phải đâm ra thương hại. Ông tự nhủ: “Con
người mà ta căm ghét ở trong nhà nữ công tước, giờ phút nào cũng ở cạnh
nàng. Ta có nên hỏi một con hầu của nàng hay không? Nhưng không gì
nguy hiểm cho bằng việc ấy, phu nhân tốt bụng quá, nàng thù lao cho họ rất
hậu, họ yêu quý nàng: “Lạy Chúa ai mà không yêu nàng cho được?” Ông
tức điên lên, nói tiếp:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.