TU VIỆN THÀNH PARME - Trang 194

anh thanh niên ấy sống rất ngăn nắp, có thể nói keo kiệt nữa, vả anh ao ước
được làm người gác cổng ở một công sở tại Parme. Bá tước ra lệnh cho anh
ta gọi ngay cô nhân tình Chékina, của anh đến. Anh tuân lệnh, và một giờ
sau, bá tước đột ngột vào căn buồng cô gái đang ngồi với vị hôn phu. Bá
tước làm cả hai sợ khiếp đi vì số vàng ông cho họ, rồi ông nhìn vào giữa
mắt cô Chékina, đang run rẩy, hỏi cụt ngủn:

— Nữ công tước có ân ái với đức ông Fabrice không?

— Không, cô gái im lặng một lát rồi kiên quyết đáp… Không chưa,

nhưng đức ông thường hay hôn bàn tay bà lớn, vừa hôn vừa cười đấy,
nhưng mà nồng nàn.

Lời chứng ấy còn được bổ sung bằng hàng trăm câu trả lời khác cho

hàng trăm câu hỏi cuồng loạn của bá tước. Sự lo ngại của người si tình đã
giúp cho những người nghèo đó nhận xứng đáng số tiền lớn mà ông vứt
cho. Cuối cùng ông nói với Chékina: “Nếu một ngày kia, công tước phu
nhân nghi có cuộc hỏi han hôm nay thì tôi, tôi sẽ gửi vị hôn phu của cô vào
sống hai mươi năm trong ngục thành, và cô sẽ chỉ gặp anh ta khi nào tóc
anh ta bạc hết”.

Những hôm sau, đến lượt Fabrice mất hết vui vẻ. Anh nói với nữ công

tước:

— Cháu cam đoan với cô là bá tước ác cảm với cháu.

— Mặc quan lớn thủ tướng! Bà đáp, hình như có phần bực mình.

Đó không phải thực sự là mối lo làm Fabrice mất vui. Anh tự nhủ: “Vị

trí mà sự ngẫu nhiên đặt ta vào quả không ổn. Ta dám chắc là không bao
giờ cô Gina mở miệng, cô Gina ghê tởm một lời quá rõ nghĩa, cũng như
một quan hệ loạn luân. Tuy nhiên nếu sau một ngày dại dột và ngông cuồng
nào đó mà cô phản tình trong đêm và cô tưởng ta đã đoán được là cô có vẻ
thích ta, thì vai trò của ta sẽ như thế nào dưới con mắt cô? Đúng y casto

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.