TU VIỆN THÀNH PARME - Trang 208

kế treo tường. Ông dùng tay trái ra hiệu bảo Fabrice để yên cho ông tiếp tục
quan sát. Lát sau ông viết một con số trên một quân bài, rồi quay người lại,
ông dang tay đón chàng trai; Fabrice nhào vào đôi tay ấy, mắt đẫm lệ. Linh
mục Blanès mới đúng là cha anh.

Sau những tiếng kêu bồng bột và trìu mến, ông Blanès nói: “Ta đang

chờ con”. Ông abbé đang là một nhà khoa học? Hay là chỉ vì ông ta thường
tưởng nhớ Fabrice cho nên có dấu hiệu thiên văn nào đó - vốn chỉ là thuần
túy ngẫu nhiên khiến ông nhận định là nó báo hiệu Fabrice trở về?

— Cái chết đang đi đến với cha đây, linh mục Blanès nói.

— Thế nào! Fabrice xúc động kêu.

— Đúng thế, ông Blanès đáp, giọng nghiêm túc nhưng không buồn

rầu; năm tháng rưỡi hay sáu tháng rưỡi sau khi gặp con, đời cha sau khi đã
được bổ sung thêm một lần hạnh phúc như vậy, sẽ tàn lụi.

— Come face al mancar dell' alimento (như chiếc đèn con đã cạn dầu).

Trước giờ phút chót, có lẽ cha sẽ không nói trong một hay hai tháng, sau đó
cha sẽ được đón nhận vào lòng Chúa, nếu Chúa cho là cha đã làm trọn bổn
phận ở vị trí tên lính canh phòng.

— Con thì đã mệt lắm rồi và dễ dàng thiếp ngủ sau cơn xúc động.

— Từ khi cha chờ đợi con, cha đã cất giấu một chiếc bánh và một chai

rượu mạnh trong hòm dụng cụ. Hãy bồi dưỡng đi và cố gắng lấy đủ sức để
nghe cha giây lát nữa. Cha có quyền nói với con nhiều chuyện trước khi
ngày đến thay thế cho đêm. Bây giờ ta trông thấy có lẽ rõ ràng hơn ngày
mai. Bởi vì chúng ta luôn luôn yếu đuối và phải luôn luôn tính toán với sự
yếu đuối đó. Đến mai, có thể là con người già cả và con người cõi trần ở
trong cha phải lo thu xếp để chết và tối mai, vào lúc chín giờ, con phải rời
cha ra đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.