TU VIỆN THÀNH PARME - Trang 221

CHƯƠNG X

Vừa thuyết pháp với mình, Fabrice vừa nhảy xuống đường, con đường

lớn đi từ Lombards đến Thụy Sĩ. Ở lối này, mặt đường thấp hơn rừng
khoảng vài thước. “Nếu tên này đâm sợ, phi ngựa chạy đi thì còn trơ ta
đứng đây như một thằng thộn”. Lúc ấy anh cách tên hầu phòng mươi bước,
hắn không hát nữa. Qua đôi mắt hắn anh nhìn thấy hắn đang đâm hoảng; có
lẽ hắn sắp quay ngựa chạy. Chưa biết phải làm gì, Fabrice cứ nhảy bừa đến
nắm cương con ngựa gầy:

— Người anh em này! Anh nói với tên hầu phòng - ta không phải là

một tên ăn trộm bình thường bởi vì trước hết ta sẽ biếu anh hai mươi francs.
Ta sắp bị giết nếu ta không nhanh chân xéo đi ngay. Bốn anh em thằng cha
Riva đang đuổi theo ta bén gót, anh chắc biết những tay săn bắn sở trường
ấy chứ? Chúng bắt được ta trong buồng em gái chúng, ta nhảy qua cửa sổ,
chạy đến đây. Chúng xách súng, dắt chó chạy ra rừng. Ta trốn trong cây lật
rỗng vì thấy một tên trong bọn vượt qua đường; chó của chúng sắp đánh hơi
tìm ra ta thôi! Ta định cưỡi con ngựa của anh chạy qua hồ Côme độ một
dặm. Ta đến Milan quì gối thỉnh cầu phó vương. Ta sẽ gửi con ngựa anh ở
trạm với hai đồng Napoléon biếu anh nếu anh thỏa thuận. Nếu anh chống
cự, dù chỉ một tí thôi cũng đủ cho ta giết anh với mấy khẩu súng này đây.
Nếu anh đi gọi sen đầm đuổi theo ta thì người anh họ ta, bá tước Alari trung
hậu, bảo mã quan của đức Hoàng đế, sẽ có phận sự giần xương anh ra.

Fabrice nói tới đâu thì bịa tới đó, vẻ người muôn phần hòa dịu.

— Ngoài ra! Anh vừa cười vừa nói, tên ta đâu phải là một điều bí mật:

Ta là tiểu hầu Ascanio Del Dongo, lâu đài ta ở cạnh đây, ở Grianta. Nào!
Anh lớn tiếng - Cút đi, buông ngựa ra đi chứ!

Tên hầu phòng sửng sốt, không mở miệng nói được tiếng nào. Fabrice

chuyền súng qua tay trái, chộp lấy cương mà tên kia buông ra, nhảy lên yên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.