TU VIỆN THÀNH PARME - Trang 263

Fabrice, anh cho rằng hạng thế gia như anh ở trên luật pháp, anh không dự
tính là ở những nước mà các nhân vật có tên tuổi lớn không bị trừng phạt,
thì sự xiểm nịnh vẫn có thể làm được tất, kể cả việc trị họ. Anh thường nói
với Ludovic về sự vô tội hoàn toàn của anh, sự vô tội đó sẽ được mau
chóng công bố, lý lẽ lớn của anh là anh không phạm tội. Đáp lại, một hôm
Ludovic đã nói:

— Tôi không quan niệm được làm sao Ông lớn thông minh và uyên

bác như thế, mà lại chịu khó nói những điều ấy với tôi là người tôi tớ tận
tụy của Ông lớn. Ông lớn cẩn thận quá, những điều ấy chỉ đáng nói giữa
công chúng hoặc trước tòa án.

Fabrice cụt hứng, nghĩ thầm: “Người này cho ta là một kẻ giết người,

nhưng lại cứ yêu mến ta”.

Ba hôm sau khi Pépé lên đường, Fabrice rất ngạc nhiên nhận được một

phong bì to buộc bằng một sợi dây tết chỉ tơ như ở thời Louis XIV: Gửi đến
Ông lớn tôn kính, đức cha Fabrice Del Dongo, chanoie đệ nhất trợ tá địa
phận Parme …

— Nhưng ta đâu đã được tất cả những cái này, Fabrice cười nói. Bức

thư của đức tổng giám mục Landriani là một kiệt tác về tính lôgic và tính
sáng sủa, nó dài đến mười chín trang đặc và nó kể tường tận tất cả những gì
đã xảy ra ở Parme nhân cái chết của Giletti. Một đạo binh Pháp do thống
chế Ney chỉ huy xông vào thành phố cũng không thể gây xao xuyến mạnh
hơn, ông tổng giám mục đôn hậu viết:

“Trừ công tước phu nhân và cha, còn ai cũng nói, con yêu dấu ạ, là con

thích thú giết cái tên hề Giletti kia. Tội vạ ấy dù xảy đến với con chẳng qua
cũng vào loại có thể làm cho người ta quên đi với hai trăm đồng Louis và
sáu tháng vắng mặt. Nhưng ả Raversi lại muốn lợi dụng sự kiện này để lật
đổ bá tước Mosca. Công chúng không trách sự vụng về, nói đúng hơn sự
thường đến không thèm cậy một tên bulo (một tay “anh chị” hạ đẳng). Cha

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.