TU VIỆN THÀNH PARME - Trang 268

Buonaparte

[72]

, tức thời nỗi cảm khái hôm qua làm anh rơi lệ hôm tiêu tan

hết. “Quốc vương Ý

[73]

ôi! Lòng trung thành mà biết bao nhiêu kẻ thề thốt

với Người lúc Người còn sống, con sẽ giữ mãi với Người sau khi Người
qua đời! Ông tổng giám mục yêu quý ta, đúng nhưng chỉ vì ta là một công
tử dòng Del Dongo còn ông ta là con một thị dân” Để cho bức thư tiếng Ý
rất hay của anh khỏi uổng phí, anh sửa chữa một đôi chỗ đáng chữa rồi đem
gửi cho bá tước Mosca.

Cũng ngày hôm đó, Fabrice gặp con bé Marietta ngoài đường phố, ả

mừng đến đỏ cả mặt và ra hiệu cho anh đi theo chứ đừng hỏi han gì. Ả đi
vội đến một cái cổng vắng người; đến đây, ả kéo thêm ra trước tấm ren đen
che đầu theo kiểu địa phương, để cho người ta không nhận mặt được, rồi ả
quay lại hỏi ngay Fabrice:

— Anh làm sao mà được tự do đi lại trên đường phố như thế này?

Fabrice thuật chuyện mình.

— Trời ơi! Anh cũng đến Ferrare ư? Thế mà em tìm anh ở đó biết bao

nhiêu! Em cho anh hay rằng em đã gây gổ với bà già, bởi vì bà ta muốn đưa
em tới Vanise, trong khi em biết rằng anh sẽ không đến đó vì anh nằm trong
sổ đen của chính phủ Áo. Em bán sợi dây chuyền vàng của em để đi
Bologne, linh tính báo cho em biết ở đây em sẽ có diễm phúc gặp anh; hai
hôm sau thì bà già cũng đến nơi em. Bởi thế, em không mời anh đến chỗ
em, ngại mụ ta sẽ vòi tiền bạc làm em xấu hổ đến chết được. Chúng em sinh
sống cũng khá no đủ từ cái hôm tai hại mà anh biết đó, và chúng em tiêu
chưa hết một phần tư số tiền mà anh đưa cho mụ ta. Em không muốn đến
thăm anh ở quán Pellegrino, vì sợ vỡ chuyện. Anh hãy cố thuê một buồng
con ở một phố vắng và đến giờ đọc kinh Ave Maria, lúc đêm xuống em sẽ
có mặt ở đây, ngay dưới cổng này.

Nói xong, ả chạy biến đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.