TU VIỆN THÀNH PARME - Trang 271

không phải chỉ xơi sáu nhát dao đâu, nó phải xơi đúng hai tá, rồi mụ sẽ nằm
liệt sáu tháng ở nhà thương, không thuốc thang.

Mụ già tái mặt lao đến ôm Fabrice định hôn.

— Với lòng thành khẩn biết ơn, tôi xin nhận cái số phận ông đã tạo ra

cho Marietta và tôi. Ông có vẻ phúc hậu quá khiến tôi lầm tưởng là ngây
ngô. Ông nên để ý có thể có những người khác cũng lầm lẫn như vậy. Tôi
khuyên ông cứ nên luôn luôn có cái dáng quan lớn hơn thế.

Rồi mụ già trắng trợn một cách đáng phục, nói thêm:

— Ông nên suy nghĩ về lời khuyên tốt đẹp ấy và vì mùa đông sắp đến,

ông hãy tặng con bé Marietta và tôi, hai cái áo tốt may bằng thứ hàng Anh
đẹp mà lão nhà hàng to béo bán ở quảng trường Saint Pétrone.

Tình yêu của cô bé Marietta xinh xắn đem đến cho Fabrice những điều

vui thú dễ ưa của một tình cảm êm ái nhất, khiến anh nghĩ đến thứ hạnh
phúc tương tự anh có thể tìm thấy bên cạnh nữ công tước.

Một đôi khi anh tự hỏi: “Phải chăng việc ta không có khả năng chuyên

chú và say sưa trong cái mà họ gọi là tình yêu là một điều đáng buồn?
Trong những cuộc tình duyên ngẫu nhiên ở Novare hay ở Naples, ta có bao
giờ gặp được một người đàn bà mà ta thích gần gũi dù trong những ngày
đầu, hơn là được đi chơi phiếm trên lưng một con ngựa đẹp mới lạ? Cái mà
người ta gọi là tình yêu phải chăng cũng là một điều dối trá nữa? Ta yêu, có
lẽ cũng như ta ăn ngon miệng vào lúc sáu giờ! Có phải một bọn nói dối đã
đem cái xu hướng có phần thông tục đó làm ra tình yêu của Othello

[75]

,

tình yêu của Tancrède

[76]

. Hay ta phải tin rằng ta được cấu tạo khác người?

Lòng ta hình như thiếu một tình yêu say đắm, tại sao vậy? Nếu vậy thì số
kiếp ta quả lạ lùng!”.

Ở Naples, nhất là vào thời gian cuối, Fabrice đã gặp những người phụ

nữ hợm mình vì vị trí xã hội, vì sắc đẹp, vì địa vị của những kẻ say mê họ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.