TU VIỆN THÀNH PARME - Trang 290

Nhà bác học phản kháng trong một tháng; hai ba lần, hoàng thân xét

bảo đưa ông đến bộ nội vụ và thân dự cuộc thẩm vấn. Nhưng rồi khi ngài đã
không nghĩ đến việc đó nữa thì nhà sử học kia thua buồn lại quyết định thú
nhận tất và bị đưa ra khỏi biên giới. Hoàng thân rốt cuộc tin là người tình
địch của bá tước M. có cả một rừng tóc đỏ.

Đến trốn ở Bologne, Fabrice cùng với anh đánh xe trung thành

Ludovic tổ chức cuộc lùng tìm bá tước M. Ba hôm sau cuộc du ngoạn, anh
được biết bá tước cũng đi trốn ở một làng vùng núi trên đường đi Florence.
Bá tước chỉ có ba tên thủ hạ cùng đi với mình. Hôm sau, khi ông ta đi dạo
mát về, ông bị tám người đeo mặt nạ xưng là cảnh sát ở ở Parme bắt cóc.
Người ta bịt mắt ông lại và đưa ông đến một cái quán ở cách đấy hai dặm,
sâu vào trong núi; ở đấy ông được đối xử hết sức trân trọng và được đãi một
bữa cơm phong phú. Họ đã rót cho ông những thứ rượu vang ngon nhất
nước Ý và nước Tây Ban Nha.

— Tôi bị chính phủ bắt giữ à? Bá tước hỏi.

— Hoàn toàn không phải! Anh Ludovic có mang mặt nạ lễ phép trả

lời. Ông đã xúc phạm một người bình thường cách cho kiệu đưa người ta đi
diễu. Sáng ngày mai, người đó muốn đấu tay đôi với ông. Nếu ông giết
người đó, ông vẫn có hai con ngựa tốt, tiền bạc và trạm nghỉ trên đường đi
Gênes.

— Cái ông anh hùng rơm đó tên gì? Bá tước tức giận hỏi.

— Tên là Bombace. Ông được chọn vũ khí và sẽ có những nhân chứng

tốt, rất trung thực, duy trong hai ông phải có một người chết.

— Thế đấy là một vụ mưu sát! Bá tước M. kinh hãi nói. - Nhưng nếu

thanh niên đó là một hoàng tử?

— Chỉ là một người bình thường, như ông, kể ra còn nghèo hơn ông

nhiều, nhiều lắm, nhưng ông ta cứ muốn tử chiến và sẽ ép ông phải chiến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.