TU VIỆN THÀNH PARME - Trang 300

— Một việc mà Điện hạ không làm được, nữ công tước đáp với giọng

mỉa mai chua chát nhất và sự khinh bỉ chẳng chút nào che đậy.

Hoàng thân tức điên người, nhưng nhờ có thói quen nghề nghiệp của

một ông vua chuyên chế, ngài tự chặn được thiên hướng ban đầu. Ngài tự
nhủ: “Phải chiếm cho được con đàn bà này; ta có bổn phận như vậy đối với
ta, rồi sau đó phải làm cho ả chết vì bị khinh bỉ… Nếu ả đi ra khỏi buồng
này thì không bao giờ ta gặp lại ả”.

Nhưng ngài đang giận bừng bừng và căm thù dữ dội thì tìm đâu cho ra

một lời vừa thỏa dạ mình, vừa giữ cho nữ công tước đừng rời bỏ ngay triều
đình ngài? Ngài nghĩ rằng đối với một cử động thì người ta không thể nhại,
cũng không thể chế giễu, cho nên ngài đến đứng chặn giữa nữ công tước và
cửa buồng. Giây lát sau, ngài nghe có tiếng gõ nhẹ ở cửa, ngài quát mắng
cực kỳ lớn tiếng:

— Tên vô duyên nào mang cái mặt đần đến quấy ta thế?

Tướng Fontana tội nghiệp ló cái mặt tái ngắt và hoàn toàn đờ đẫn ra,

nói thều thào như người hấp hối:

— Quan lớn bá tước Mosca xin được tiếp kiến.

— Mời ông ấy vào! Hoàng thân hét. Trong khi bá tước nghiêng mình

chào thì ngài nói: - Đây này, bà lớn công tước Sanseverina đây bảo là bà sẽ
rời bỏ Parme ngay để đến cư trú ở Naples, ngoài ra bà còn nói với tôi những
điều ngạo mạn.

— Thế à! Bá tước Mosca xanh mặt kêu.

— Sao? Ông không biết cái dự định bỏ đi đó sao?

— Chẳng biết tí gì. Tôi cáo từ phu nhân lúc sáu giờ, lúc ấy bà vui vẻ

thoải mái.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.