TU VIỆN THÀNH PARME - Trang 303

— Điện hạ viết cho tôi một lá thư ân tình, Người quen viết rất hay

những thư đó; trong thư, Người nói vì không tin là Fabrice Del Dongo, trợ
tá thứ nhất ở tòa tổng giám mục, có phạm tội, Người sẽ không ký bản án
khi người ta trình ký và vụ án bất công này sẽ không có hiệu lực về sau.

— Thế nào, bất công à! Hoàng thân đỏ mày đỏ mặt kêu lên và lại nổi

giận.

— Chưa hết! Nữ công tước đáp với một vẻ kiêu kỳ rất La Mã, ngay tối

nay - bà nói tiếp và nhìn đồng hồ - bây giờ đã mười một giờ mười lăm rồi
đấy, ngay tối nay. Điện hạ sẽ cho người đến báo với nữ hầu tước Raversi là
Người khuyên bà về nông thôn nghỉ giải lao sau những mệt nhọc gây ra bởi
một vụ án mà bà ta có nói đến ở phòng khách bà lúc vào tối.

Quận vương đi lại trong phòng như một người cuồng nộ.

— Có ai thấy một phụ nữ như thế không? … Ngài kêu lên, Người ta

chẳng kính nể tôi.

Nữ công tước đáp hết sức dịu dàng:

— Suốt đời thần thiếp bao giờ thoáng có ý thiếu tôn kính đối với Điện

hạ cao minh. Chẳng phải Điện hạ đã hết sức nhún mình nói rằng Người nói
chuyện như một người bạn với những người bạn đó hay sao? Với lại thần
thiếp cũng chẳng muốn ở lại Parme chút nào, nữ công tước nói tiếp và nhìn
bá tước với đôi mắt vô cùng khinh bỉ.

Cho tới đây, hoàng thân vẫn hết sức phân vân, mặc dù những lời nói

đó có vẻ báo trước một sự cam kết; cái nhìn của nữ công tước buộc ngài
quyết định, ngài thường chẳng kể gì đến lời lẽ.

Họ còn trao đổi với nhau vài câu nữa. Nhưng rồi cuối cùng, hoàng

thân ra lệnh cho bá tước viết mảnh giấy ân tình mà nữ công tước cầu xin.
Bá tước không viết câu: “Vụ án bất công này sẽ không có hiệu lực về sau."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.