TU VIỆN THÀNH PARME - Trang 319

tương phản với sự thô bạo của viên thư lại; tay này tự ái và thấy Fabrice vẫn
đứng im, bèn nói:

— Nào, nào! Nhanh lên chứ. Đưa chúng ta xem những vết sây sát mà

tên Giletti đáng thương gây ra cho mi đi nào, thằng sát nhân kia!

Fabrice nhảy một bước đến tên thư lại và tát nó một cái dữ dội đến nỗi

hắn nhào khỏi ghế, ngã quay dưới chân quan tướng. Mấy viên sen đầm nắm
tay Fabrice lại và anh đứng im. Cả quan tướng cùng với hai tên sen đầm
đứng bên cạnh vội vã đỡ viên thư lại lên; mặt hắn chảy nhiều máu lắm. Hai
tên khác đứng xa hơn vội chạy đi đóng cửa buồng giấy, vì ngại người tù tìm
cách chạy trốn. Viên cai chỉ huy chúng nghĩ rằng tù nhân không thể có một
cố gắng đào tẩu đáng lo ngại vì hắn đã ở trong thành, tuy vậy, tuân theo một
phản ứng cảnh giới và để ngăn ngừa sự náo động, anh chạy lại gần cửa xe.
Xe quan tướng đỗ cách đấy hai bước. Clélia ngồi nấp ở tận cùng trong xe,
để khỏi phải chứng kiến cảnh buồn thảm diễn ra trong buồng giấy. Khi nàng
nghe những tiếng ồn ào ấy, nàng thử nhìn xem:

— Cái gì thế? Nàng hỏi viên cai.

— Thưa tiểu thư, đó là anh chàng trai trẻ Fabrice Del Dongo, anh ta

vừa tát lão Barbone xấc láo ấy một cái tát trời giáng.

— Thế nào! Người bị đưa vào tù đó là ông Del Dongo à?

— Ấy! Đúng vậy, người ta bày lắm trò như vậy vì tù nhân là dòng dõi

đại thế gia. Tôi cứ tưởng là tiểu thư biết rồi chứ.

Từ đấy, Clélia không rời khỏi cửa xe. Khi mấy tên sen đầm vây quanh

bàn viết đứng giãn ra một ít, nàng nhìn thấy người tù. Nàng nghĩ thầm:
“Lúc gặp anh ta trên hồ Côme, ta có ngờ đâu sẽ gặp lại anh ta trong cảnh
ngộ buồn thảm như thế này?… Hồi đó anh ta đưa tay cho ta vịn để lên xe
của bà mẹ… Hồi đó anh ta đã đi với bà công tước rồi! Họ bắt đầu yêu nhau
từ độ ấy chăng?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.