TU VIỆN THÀNH PARME - Trang 330

cam xinh xắn thế này, ta cũng đỡ buồn nản đi; nhưng mà trông ngược trông
xuôi chỉ thấy những tảng đá xây to tướng của tháp Farnèse… Chao ôi!
Nàng rùng mình kêu - chắc là họ giam chàng ở đấy! Làm sao ta gặp được
chú don Cesare nhanh nhanh lên! Chú ta sẽ ít nghiêm khắc hơn cha ta. Khi
cha ta trở về ngục thành, chắc người sẽ không nói gì hết, nhưng ta sẽ biết tất
qua chú don Cesare… Ta có tiền, ta có thể mua mấy cây cam đem đặt dưới
cửa sổ chuồng chim, để cho bức tường lớn tháp Farnèse khuất mắt. Bức
tường đó càng đáng ghét hơn bao nhiêu khi trong số những người nó giam
hãm trong bóng tối, có một người mà ta quen biết!… Phải rồi, lần này là lần
thứ ba ta gặp Fabrice: Một lần ở cung điện, trong vũ hội nhân lễ sinh nhật
vương phi; ngày hôm nay, giữa ba sen đầm, trong khi tên Barbone đáng tởm
xin khóa tay chàng, và một lần cạnh hồ Côme… Có đến năm năm rồi đấy!
Hồi đó chàng rõ ra dáng một ông mãnh bất trị! Chàng nhìn bọn sen đầm
một cách thế nào ấy và mẹ chàng, cô chàng cũng nhìn chàng một cách lạ
lùng! Chắc chắn là ngày ấy có một bí mật gì, một cái gì riêng đó giữa ba
người; hồi đó, ta tưởng chàng cũng sợ sen đầm… - Clélia rùng mình -
nhưng mà hồi đó ta ngu lắm! Chắc chắn là hồi đó nữ công tước cũng đã quí
chàng… Khi các bà ấy, dù rõ ràng là đang lo âu, đã bắt đầu thấy quen với
sự hiện diện của một người lạ, chàng đã làm cho các bà ấy và ta cười
ghê!… Thế mà lúc ban chiều ta lại muối mặt không đáp lại lời chàng!… Ôi,
ngu dốt và rụt rè! Sao lắm lúc các ngươi giống hắc ám đến vậy? Đã ngoài
hai mươi tuổi mà ta thế đấy!… Ta nghĩ đến nhà tu kín là phải, rõ ràng ta
sinh ra để đi ẩn tu trong am, viện. Đúng là con gái một viên chúa ngục!
Chàng sẽ nghĩ thầm như vậy. Chàng sẽ khinh bỉ ta và hễ viết thư được cho
nữ công tước, chàng sẽ nói về sự khiếm nhã của ta, và phu nhân sẽ cho ta là
một con bé rất giả dối, bởi vì dù sao, tối hôm nay, bà cũng đã từng tin là ta
rất thương cảm trước tai họa của bà”.

Clélia nhận thấy có một người đến gần, rõ ràng với ý định tới đứng

bên cạnh cô ở cái bao lơn sắt của cửa sổ. Cô lấy làm bực, tuy tự trách mình
về sự bực bội đó; những mơ mộng người ta muốn quấy phá không phải là
không êm ái! “Kia là một tên quấy rầy mà ta sẽ thù tiếp xứng đáng!” Cô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.