TU VIỆN THÀNH PARME - Trang 345

cái triệu chứng xấu nhất của tuổi già. Lửa lòng em đã tắt bởi cái tai họa ghê
gớm này, em không yêu được nữa. Em chỉ thấy ở anh bóng dáng của một
người em từng yêu quí, bá tước thân mến anh. Em muốn nói hơn thế, là em
chịu nói chuyện với anh như thế nầy chỉ vì lòng biết ơn đối với anh mà thôi.

— Tôi sẽ ra sao bây giờ? Bá tước cứ lặp lại. Tôi thấy gắn bó thiết tha

với em hơn cả những ngày đầu khi gặp em ở kịch viện Scala!

— Em có nên thú thật với anh điều này không, anh thân mến? Là nói

những chuyện yêu đương làm em chán lắm và thấy bất lịch sự nữa. Nào,
hãy can đảm lên! Nữ công tước nói và cố mỉm cười nhưng không được.
Hãy là người thông minh, người biết phán đoán, người biết xoay xở khi gặp
thế bí. Hãy xử sự với em như nguyên hình của anh trong con mắt kẻ bàng
quang, nghĩa là người chính khách vĩ đại nhất và khôn khéo nhất trong
nhiều thế kỷ, mà nước Ý đã sản sinh.

Bá tước đứng lên, lặng lẽ đi bách bộ một lát. Rồi ông nói:

— Không thể được, em ạ. Tôi đang bị mối si tình dữ dội nhất giằng xé

mà em lại bảo tôi vận dụng lý trí nữa!

— Hãy đừng nói đến tình tứ nữa, em van anh.

Công tước phu nhân nói, giọng gắt gỏng; lần đầu tiên trong hai tiếng

đồng hồ chuyện vãn, giọng bà mới có một chút xúc động. Bá tước cũng như
tuyệt vọng, nhưng tìm cách an ủi bà.

— Hắn lừa tôi, bà thét lên chứ không trả lời những lý lẽ bá tước đưa ra

để nhen nhóm hy vọng. Hắn lừa tôi một cách hèn hạ nhất! Sắc mặt xanh
nhợt của người chết biến đi một lát; tuy nhiên ngay trong phút kích thích dữ
dội ấy, bá tước cũng nhận thấy bà không đủ sức đưa cánh tay lên. “Trời ôi!
Có thể chăng là nàng chỉ ốm mà thôi? Bá tước thầm nghĩ. Tuy nhiên nếu
chỉ ốm thì đây cũng phải là cơn sơ phát của một trọng bệnh”. Thế là ông

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.