TU VIỆN THÀNH PARME - Trang 346

đâm ra vô cùng lo ngại và bảo để mời bác sĩ Razori nổi tiếng, người thầy
thuốc giỏi nhất ở Parme và trên toàn cõi nước Ý.

Anh muốn hiến cho một người xa lạ cái thú được biết nỗi thất vọng

tràn trề của tôi ư?… Đó là lời khuyên bảo của một kẻ phản phúc hay của
một người bạn vậy? Nữ công tước nói thế rồi nhìn ông với đôi mắt kỳ dị.

“Thế là hết, bá tước thất vọng tự nhủ, nàng không còn chút tình nghĩa

nào đối với ta rồi! Thậm chí nàng cũng không đặt ta vào hàng những người
danh giá thông thường!”. Bá tước lại vồn vã nói:

— Tôi cần nói với em là tôi muốn trước hết biết những chi tiết về vụ

bắt người khiến chúng ta thất vọng này, thế mà lạ thay! Tôi chưa biết được
gì rõ ràng cả. Tôi có cho người hỏi bọn sen đầm ở bót gác kế cận ngục
thành, chúng nói thấy người ta đưa người tù tới trên con đường từ
Castelnovo về và chúng được lệnh phải hộ tống xe tù. Tôi lại phái Bruno đi
ngay, tên Bruno mà em biết rõ tài mẫn cán cũng như sự tận tâm. Tôi bảo nó
đi ngược từng trạm dò hỏi xem Fabrice bị bắt như thế nào.

Nghe đọc đến tên Fabrice nữ công tước hơi rùng mình. Lúc đã nói

được, bà bảo bá tước:

— Anh miễn thứ cho tôi. Những chi tiết ấy tôi chú ý lắm, anh hãy cho

tôi biết tất, hãy nói cho tôi hiểu những tình huống nhỏ nhặt nhất.

— Thế thì thưa phu nhân, bá tước đáp, cố lấy dáng thanh thoát vô tư lự

để làm khuây khỏa nàng chút ít, tôi muốn phái một viên thư lại tin cẩn đến
với Bruno bảo hắn ta đi luôn đến Bologne, có lẽ chúng nó bắt anh bạn trẻ
của chúng ta tại đó. Cái thư cuối cùng của Fabrice đề ngày nào?

— Thứ ba, cách đây năm hôm.

— Thư có bị bóc ở bưu điện không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.