TU VIỆN THÀNH PARME - Trang 364

công chúa của một ông vua nước Pháp chẳng hạn, không có hy vọng gì đội
vương miện một ngày nào đó, sự việc không diễn ra như thế trong hoàng
gia Parme. Bởi vậy những người họ Farnèse chúng tôi phải luôn luôn giữ
phẩm giá bên ngoài. Và tôi, một quận chúa tầm thường như ông thấy, tôi
không thể nói tuyệt đối rằng ông sẽ không là thủ tướng của tôi một ngày
kia.

Cái ý kỳ quặc bất ngờ này lại làm cho ông bá tước đáng thương được

cười thầm thú vị một lần nữa.

Quận chúa Isota đỏ mặt xấu hổ khi nghe ông thủ tướng bảy tỏ tình yêu

của mình. Ra khỏi phủ quận chúa, ông gặp một sĩ quan hầu cận ở hoàng
cung, hoàng thân cho triệu ông cấp tốc.

— Tôi ốm! Ông thủ tướng rất thú được dọt vương chủ của mình một

lần chơi, nên đáp như vậy, rồi giận dữ thét to:

- Chà! Chà! Ngài đẩy tôi đến chỗ cùng đường, rồi ngài còn muốn tôi

phụng sự ngài. Ngài quận vương của tôi ạ, ngài nên biết rằng ở thời đại này,
nhận vương quyền do thượng đế ban chưa đủ, muốn làm một ông vua
chuyên chế phải rất thông minh và có chí khí.

Viên sĩ quan hầu cận rất thắc mắc về khỏe mạnh của người ốm đó, sau

khi cho anh ta lui, bá tước thấy nên đến hai nhân vật ở triều đình có ảnh
hưởng nhất đối với tướng Fabio Conti. Điều khiến cho bá tước rùng mình lo
ngại và nản lòng là quan trấn thủ ngục thành bị dư luận qui tội là trước đây,
vì thù hiềm riêng ông đã trừ khử một viên đại úy bằng chất aquetta

[92]

xứ

Pérouse.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.