TU VIỆN THÀNH PARME - Trang 366

ngọn núi ấy vẫn cứ phủ tuyết cũng như bất cứ lúc nào, khiến người ta nhìn
mà cảm thấy mát mẻ vì hồi tưởng giữa những cánh đồng nóng bỏng này.
Mắt có thể nhìn thấy từng chi tiết nhỏ nhất, tuy núi ở cách thành những ba
mươi dặm. Cảnh trí rộng lớn nhìn thấy từ tòa lầu xinh xắn của quan trấn thủ
có thể bị che khuất một phần về phía nam bởi cái tháp Farnèse, trong đó
người ta đang thu xếp vội vàng một cái buồng con cho Fabrice. Cái tháp thứ
hai này, như bạn đọc có lẽ còn nhớ, được xây dựng trên sân thượng của tháp
lớn, tháp được cất để nghênh cư một vị đông cung thế tử đã làm khác hẳn
với Hippolyte con vua Thésée, không từ chối sự chiếu cố của bà kế mẫu
trẻ

[94]

. Bà vương phi ấy chết sau mấy tiếng đồng hồ, thế tử chỉ được phóng

thích mười bảy năm sau, để lên ngôi khi phụ vương băng hà.

Người ta đưa Fabrice lên tháp Farnèse bốn mươi lăm phút sau khi anh

đến ngục thành. Cái tháp ấy bề ngoài trông rất xấu xí, nó cao ngất ngưởng
ước đến mươi sải trên sân thượng của tháp lớn và lởm chởm những cột thu
lôi. Quận vương bất bình vợ, đã cho xây dựng tháp thế nào để khắp mọi
phía người ta đều nhìn thấy, nhưng lại có cái ý đồ kỳ quặc là làm cho thần
dân tin rằng tháp đã cất từ lâu đời, ngài bắt nó mang cái tên Tháp Farnèse.
Hồi ấy người ta cấm nói đến việc xây dựng tháp, thế mà từ mọi khu phố ở
Parme, từ khắp nơi trên các đồng bằng lân cận, người ta thấy rõ mồn một
các chú thợ nề đặt từng tảng đá làm nên cái lầu ngũ giác kia. Để chứng tỏ
tháp cất từ xưa, người ta gắn ở phía trên cái cửa ra vào rộng ba gang tay,
cao sáu gang một tấm phù điêu tuyệt đẹp khắc họa cảnh tướng Alexandre
Farnèse nổi tiếng bức bách vua Henri IV

[95]

xa rời Paris. Ở vị trí đẹp đẽ

như vậy, tháp Farnèse gồm có một tầng nền bề dài ít ra là bốn mươi bước,
bề ngang tương xứng, dày đặc những cột trụ to bè vì cái phòng rộng mênh
mông ấy không cao quá năm thước. Phòng đó dùng làm bót gác, từ giữa
phòng, một cầu thang xoáy trôn ốc xoay quanh một trong những cột trụ ấy,
đó là một cái thang nhỏ bằng sắt trạm lọng, rất nhẹ, rộng chưa đầy bảy tấc.
Fabrice leo lên cái cầu thang rung rinh dưới mấy cây thịt của bọn lính coi
ngục, để đến những buồng rộng, cao đến bảy thước, làm thành tầng một rất
đẹp. Ngày xưa, những buồng ấy được bày bàn ghế sang trọng nhất để cho

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.