TU VIỆN THÀNH PARME - Trang 383

Thế là Fabrice đã có một cuộc sống khá bận rộn mặc dù bó hẹp trong

một chuồng con. Cuộc sống ấy thu gọn trong việc tìm cách giải đáp bài tính
quan trọng này: “Nàng có yêu ta không?” Hàng ngàn chi tiết được quan sát,
qua nhiều lần được thẩm tra và cũng luôn luôn bị nghi ngờ , đã đưa tới kết
quả sau đây: “Tất cả những cử động có ý thức của nàng đều nói không,
nhưng những gì vô ý thức trong khóe mắt lại như thú nhận là nàng có cảm
tình với ta”.

Clélia hy vọng không bao giờ phải đi tới một sự thú nhận và để tránh

tai họa đó, cô đã hết sức giận dữ từ chối một điều thỉnh cầu mà Fabrice
nhiều lần bày tỏ. Những phương tiện nghèo nàn mà người tù dùng đáng lý
ra phải khiến Clélia động lòng hơn. Anh muốn thông tin với cô bằng cách
viết chữ lên bàn tay với một mảnh than mà quí hóa quá, anh tìm được trong
lò sưởi; nếu cô bằng lòng thì hẳn anh đã lần lượt viết từng chữ cái để ghép
thành từ. Sự phát minh kia nếu được áp dụng sẽ tăng gấp đôi phương tiện
trao đổi ý kiến, bởi lẽ nó có khả năng diễn đạt chính xác. Cửa sổ anh cách
cửa sổ Clélia khoảng tám thước, như thế mà nói thành tiếng qua đầu bọn
lính canh đi bách bộ trước lầu quan trấn thủ thì quá liều lĩnh, Fabrice nghi là
mình không được người ta yêu, giá anh có ít nhiều kinh nghiệm về tình yêu,
hẳn anh đã không nghi ngại gì hết; nhưng chưa hề có một phụ nữ nào chiếm
lĩnh trái tim anh; tuy nhiên anh cũng không nghi ngờ gì về một bí mật sẽ
khiến anh thất vọng nếu anh biết: Người ta đang bàn tán nhiều về cuộc hôn
nhân giữa Clélia Conti và hầu tước Crescenzi, người giầu có nhất tại triều.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.