TU VIỆN THÀNH PARME - Trang 400

mưu - và họ chỉ được người ta mở cửa ngày hôm sau, khi trời đã sáng hẳn.
Chính quan trấn thủ đứng ở cầu tên Nô lệ bắt lính khám xét các nhạc công
trước mặt mình và trả lại tự do cho họ, sau khi nhắc nhiều lần là ông sẽ cho
treo cổ tức khắc anh nào cả gan dám nhận giúp một việc liên lạc nhỏ nào
giữa bên ngoài và một tên tù nào đó. Người ta biết rằng vì ông quá sợ mất
tín nhiệm, cho nên ông sẽ làm y như lời ông nói; vì thế hầu tước Crescenzi
phải trả thù lao gấp ba thường lệ cho các nhạc công, các anh này rất ấm ức
về cái đêm vô cớ ở tù như vậy.

Công tước phu nhân phải mất nhiều công phu lắm mới khiến được một

trong những nhạc công thiếu hào hiệp đó giúp bà đưa cho quan trấn thủ một
bức thư. Thư gửi cho Fabrice, thư than phiền định mệnh ác nghiệt đã khiến
cho Fabrice vào tù đã hơn năm tháng rồi, mà bao bạn hữu bên ngoài chẳng
trao đổi với anh được một tin tức nhỏ nào.

Vừa vào ngục thành, anh nhạc công được mua chuộc vội quỳ dưới

chân tướng Conti và thú nhận rằng một linh mục mà anh không quen biết
đã khẩn khoản vật nài anh trao hộ một bức thư cho ông Del Dongo, anh
không dám từ chối. Tuy nhiên, trung thành với bổn phận, anh phải dâng
ngay thư lên tận tay quan lớn trấn thủ.

Quan lớn lấy làm vừa ý lắm. Quan lớn biết nữ công tước có những

phương tiện vô tận để sử dụng, cho nên lâu nay quan lớn sợ nhất là bị lỡm
ngầm. Trong niềm vui quan tướng mang thư đến trình quận vương, ngài rất
thích chí. “Ấy, cách cai trị cương quyết của ta đã trả thù được cho ta! Mụ
đàn bà kiêu kỳ ấy đau khổ từ năm tháng nay! Rồi một ngày kia, chúng ta sẽ
cho soạn sửa một máy chém và trí tưởng tượng lung tung của mụ ta hẳn
phải cho là để dùng cho thằng bé Del Dongo”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.