TU VIỆN THÀNH PARME - Trang 401

CHƯƠNG XX

Một đêm vào khoảng một giờ sáng, Fabrice nằm trên bậu cửa sổ, đu

đầu qua cái lỗ khoét trên mái che nắng nhìn ngắm các vì sao và cảnh chân
trời rộng mở, mà người ta có thể quan chiêm từ trên tháp Farnèse. Anh đưa
mắt nhìn bâng qua vùng đồng nội về phía hạ lưu sông Pô và Ferrare, ngẫu
nhiên để ý đến một đốm lửa rất nhỏ mà khá sáng hình như phát đi từ một
chóp tháp. Fabrice tự nhủ: “Đốm sáng này không thể tìm thấy từ đồng bằng,
chiều dày của tòa tháp không để cho người ta trông thấy nó từ dưới thấp.
Chắc là một ám hiệu phát cho một nơi xa nào đây”. Thình lình anh nhận
thấy đốm sáng ấy cứ hiện ra rồi lại mất đi với những khoảng cách thời gian
ngắn. “Một cô thiếu nữ nào nói chuyện với người yêu ở làng bên chứ gì!”
Anh đếm được chín lần đốm sáng hiện ra liên tiếp: “Đây là chữ I, anh nói”.
Thật vậy, I là chữ thứ chín trong bảng mẫu tự. Sau một lát dừng, lại có
mười bốn lần đốm sáng xuất hiện: “Chữ này là N”; rồi một lần nữa: “Đây là
chữ A. Ghép lại là từ Ina”.

Anh vô cùng ngạc nhiên vì vui sướng khi chắp những lần đốm sáng

xuất hiện liên tiếp, ngắt quãng bởi những lúc ngừng ngắn, góp lại thành
câu:

INA NGHĨ ĐẾN AN

Hẳn là: Gina nghĩ đến anh.

Anh trả lời tức khắc bằng cách cho ngọn đèn xuất hiện liên tiếp ở lỗ

cửa anh đã khoét:

FABRICE YÊU CÔ

Việc trao đổi tin tức đó kéo dài đến sáng. Đêm ấy là đêm tù một trăm

bảy mươi ba của Fabrice, người ta cho biết là từ bốn tháng nay đêm nào
người ta cũng phát tín hiệu đến cho Fabrice. Nhưng mà sợ ai cũng trông

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.