TU VIỆN THÀNH PARME - Trang 440

hôm sau, Ludovic cũng muốn từ trên cổ tháp ấy leo xuống với dây thắt nút;
lúc đó bà công tước mới thông báo sáng kiến này cho Fabrice.

Trong những ngày cuối cùng trước lúc hành động, mà hành động này

có thể đưa người tù đến chỗ chết bằng nhiều cách, công tước phu nhân chỉ
tìm được những phút nghỉ ngơi bình tĩnh khi có Ferrante ở bên cạnh; lòng
dũng cảm của con người ấy truyền điện cho lòng bà. Tuy nhiên, chắc bạn
đọc cũng cảm thấy, bà phải giấu diếm sự gần gũi khác thường đó với bá
tước. Bà không sợ ông ta phản ứng, bà sợ phải khổ sở về những ý kiến phủ
định kia nọ của ông, những ý kiến ấy sẽ khiến bà lo ngại thêm. “Sao? Lấy
làm cố vấn tâm phúc một người ai cũng biết là điên và bị án tử hình!” Và bà
tự nhủ thêm: “Một người sau này có thể làm những việc kỳ quái nhất!”
Ferrante ở trong phòng khách của nữ công tước vào lúc bá tước đến thuật
cho bà biết cuộc trao đổi ý kiến giữa quận vương và Rassi. Khi bá tước đi
khỏi, phu nhân phải chật vật lắm mới ngăn được Ferrante chạy ngay đi thực
hiện một ý đồ ghê gớm!

Anh điên la lớn:

— Cái thế của tôi bây giờ mạnh rồi! Tôi không còn có gì mơ hồ về

tính chất chính đáng của hành động!

— Nhưng mà trong phút giận dữ tất yếu sẽ xảy ra sau hành động,

Fabrice sẽ bị giết!

— Nhưng thế thì Fabrice lại phải liều mình leo từ tháp xuống. Việc đó

làm được, dễ làm nữa kia, anh nói thêm, nhưng anh thanh niên ấy không có
kinh nghiệm.

Người ta tổ chức lễ cưới của em gái hầu tước Crescenzi và chính trong

hôn lễ đó nữ công tước gặp Clélia và nói chuyện với cô không bị những
quan sát viên trong đám khách lịch sự kia nghi ngờ gì. Bà công tước tự tay
trao cho tiểu thư Clélia bọc dây trong khi hai người đi thở khí mát ngoài

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.