TU VIỆN THÀNH PARME - Trang 443

quá liều lượng. Tôi trân trọng xin thưa với tiểu thư lần nữa là tên gia nhân
phụ trách tội ác này không dùng thuốc độc thực sự như Barbone, khi hắn
định đầu độc ông lớn Fabrice. Người ta không có ý định trả thù về nguy cơ
đe dọa đức cha Fabrice; người ta chỉ giao cho tên gia nhân vụng về đó một
cái lọ con đựng chất laudanum, tôi thề với tiểu thư như vậy! Nhưng cũng
phải yên trí rằng nếu như tôi bị chính thức hỏi cung thì tôi sẽ chối phăng tất
cả.

Vả lại, nếu như tiểu thư nói chuyện laudanum hay thuốc độc với bất cứ

một người nào, kể cả cha Cesare tốt bụng, thì là chính tay tiểu thư giết
Fabrice đó. Vì tiểu thư sẽ làm cho tất cả những dự định vượt ngục đều xếp
xó; và tiểu thư biết rõ hơn tôi là không phải với thứ laudanum tầm thường
ấy mà người ta tính đầu độc ông lớn Fabrice; tiểu thư cũng biết rằng một
người nào đó đã cho kỳ hạn chỉ một tháng để hoàn thành tội ác ấy, và lệnh
ghê gớm kia được nhận lĩnh hơn một tuần qua rồi.

Bởi thế, nếu tiểu thư cho bắt tôi, hoặc là chỉ cần tiểu thư nói một tiếng

với don Cesare hoặc bất cứ một người nào khác, tiểu thư sẽ làm cho tất cả
những kế hoạch của chúng tôi phải chậm đi nhiều hơn là một tháng, nhiều
lắm, và tôi có nói tự tay tiểu thư giết hại đức cha Fabrice cũng là có lý quá.

Clélia lấy làm kinh hoàng về sự bình tĩnh lạ thường của Ludovic. Cô

tự nhủ:

“Rõ là ta đang hội đàm chính thức với tên đầu độc cha ta, và nó dùng

lời lẽ văn hoa trang trọng để nói chuyện với ta! Và chính là tình yêu đã dắt
dẫn ta đến những tội ác này!…”

Dầy vò vì hối hận, cô nói năng khó nhọc lắm. Cô bảo Ludovic:

— Tôi khóa cửa nhốt anh trong phòng khách này. Rồi tôi chạy đi tìm

ông thầy thuốc nói cho ông ta biết chỉ là laudanum mà thôi. - Nhưng mà lạy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.