TU VIỆN THÀNH PARME - Trang 498

— Thế thì, thưa phu nhân, hoàng thân đỏ chín mặt nói, tôi ra lệnh cho

bà nói, tôi nghe ý kiến của bà.

— Người ta trừng phạt tội ác để ngăn không cho nó diễn ra nữa. Tiên

vương có bị đầu độc không? Không tí gì chắc chắn cả! Ngài có phải bị bọn
Jacobins đầu độc hay không? Đó là điều mà Rassi rất muốn chứng minh vì
làm được như vậy thì ông ta sẽ trở thành một công cụ vĩnh viễn cần thiết
đối với Điện hạ. Điện hạ mới bắt đầu một triều đại đã gặp một buổi tối như
thế này thì trong trường hợp kia sẽ còn gặp vô số những buổi tối tương tự.
Thần dân của Điện hạ đều nói, và điều đó đúng quá: Điện hạ tính tình đôn
hậu. Chừng nào mà Điện hạ chưa treo cổ một tên tự do nào thì Điện hạ còn
được cái tiếng đó và chắc chắn là không ai nghĩ đến chế thuốc độc giành
cho Điện hạ.

— Kết luận của bà quá rõ đấy, thái phi kêu lên tức tối. Bà không muốn

trừng trị những đứa sát hại chồng tôi!

— Bẩm lệnh bà, thì rõ là tôi với họ có thân tình mật thiết chứ còn gì

nữa!

Nữ công tước đọc thấy trong mắt hoàng thân là ngài tin bà với thái phi

kết hợp chặt chẽ để vạch cho ngài một kế hoạch xử sự. Giữa hai bà phụ nữ
đã xảy ra một cuộc đối đáp chua chát và khá nhanh lẹ, sau đó nữ công tước
tuyên bố bà sẽ không nói thêm một lời nào nữa. Nhưng sau một cuộc tranh
luận dài với mẹ, hoàng thân lại truyền cho nữ công tước phát biểu ý kiến
của mình.

— Đó là điều tôi thề với Công nương và Điện hạ là tôi sẽ không làm!

— Ô hay! Sao mà quá trẻ con thế! Hoàng thân kêu.

Thái phi nghiêm chỉnh phán:

— Tôi yêu cầu công tước phu nhân phát biểu ý kiến.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.