TU VIỆN THÀNH PARME - Trang 516

Cách thân mật đó làm cho Fabrice ngây ngất. Trong cơn bối rối, lần

đầu tiên Clélia quên nếp e lệ giữ gìn của người phụ nữ và bộc lộ tình yêu
của mình.

Fabrice xuýt bắt đầu bữa cơm ác hại; anh ôm Clélia vào lòng, hôn lấy

hôn để. Anh nghĩ thầm: “Bữa cơm này có thuốc độc; nếu ta nói ta chưa
động tới thì tôn giáo sẽ khôi phục quyền lực và công nương sẽ chạy đi mất.
Ngược lại, nếu nàng cho là ta sắp chết thì ta có thể yêu nàng đừng bỏ ta mà
đi. Nàng muốn có cách gì hủy bỏ hôn nhân đáng ghét ấy thì đây là một cơ
hội mà ngẫu nhiên ban cho; bọn gác ngục sắp tập hợp, chúng phá cửa và tai
tiếng sẽ bay ra, tai tiếng lớn có lẽ sẽ khiến cho hầu tước Crescenzi kinh
hoàng và cuộc hôn nhân bị hủy bỏ “.

Trong giây lát Fabrice yên lặng và nghĩ ngợi, anh cảm thấy Clélia đã

bắt đầu tìm cách gỡ khỏi tay anh. Anh nói:

— Anh chưa thấy đau đớn, nhưng chắc chỉ trong giây phút nữa, anh sẽ

ngã xuống quằn quại dưới chân em. Em hãy giúp anh nhắm mắt.

— Ôi người bạn duy nhất của em! Em sẽ chết cùng với anh.

Clélia ôm siết Fabrice trong đôi tay như bị co giật.

Áo xống hở hang, con người trong trạng thái tột độ yêu đương. Clélia

hiện ra đẹp quá, khiến Fabrice không thể dằn lòng, đã có một cử chỉ gần
như vô thức. Clélia không chống cự chút nào.

Trong trạng thái hưng phấn của tình yêu và lòng hào hiệp sau phút

hạnh phúc tuyệt vời, Fabrice nông nổi nói:

— Không nên để cho sự dối trá xấu xa làm bẩn những giây phút hạnh

phúc đầu tiên của chúng ta; không có sự dũng cảm của em thì lúc này anh
chỉ là một xác chết hoặc là đang giẫy giụa trong những cơn đau gớm ghê.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.