TU VIỆN THÀNH PARME - Trang 518

Fabrice leo ngược lên sáu bậc thang, nói vào buồng: “Fontana đã cứu

anh!” rồi trở xuống đứng trên các cấp thang gỗ, anh thản nhiên trình bày sự
việc với tướng Fontana. Rất dài lời, xin lỗi ông ta về cái cử chỉ giận dữ lúc
đầu.

— Người ta định đầu độc tôi. Bữa ăn ở trước mặt tôi kia có thuốc độc.

May tôi khá tinh ý không động đến, nhưng thú thật với ông, thủ đoạn ấy
làm tôi căm phẫn. Khi nghe tiếng ông lên tôi ngỡ người ta đến dùng gươm
kết liễu mạng tôi trong lúc thoi thóp… Thưa tướng quân, yêu cầu tướng
quân đừng cho ai vào buồng tôi, nếu họ vào, họ sẽ mang thuốc độc đi mất,
mà ngài quận vương nhân hậu của chúng ta thì hắn biết tường tận sự việc.

Tướng Fontana xanh mặt và ngẩn người chuyển cho bọn cai ngục ưu

tú đi theo ông những mệnh lệnh mà Fabrice đã gợi ra. Tiu nghỉu vì thuốc
độc đã bị phát hiện, bọn này vội vã rút xuống, chúng giả vờ đi trước để
tránh đường cho quan phụ tá ở cái cầu thang quá chật hẹp, nhưng kỳ thực
thì để mà chạy trốn, mà biến mất đi cho nhanh. Tướng Fontana lấy làm lạ
thấy Fabrice dừng lại đến mười lăm phút ở cầu thang sát nhỏ xoáy quanh
cây cột ở tầng nền. Anh muốn để cho Clélia có đủ thì giờ trốn ở tầng gác
một.

Chính nữ công tước đã tìm ra cách làm cho tướng Fontana được phái

đến ngục thành sau nhiều cuộc vận động liều lĩnh; bà thành công một cách
ngẫu nhiên. Khi cáo từ bá tước Mosca cũng đang lo ngại không kém mình,
nữ công tước đi ngay đến hoàng cung. Thái phi vốn không ưa sự cương
nghị mà bà ta cho là tầm dung tục, thái phi tưởng nữ công tước điên rồ và tỏ
vẻ không thích can thiệp bất thường vì nữ công tước. Cuống cuồng lên, nữ
công tước khóc ròng và chỉ biết lặp đi lặp lại;

— Nhưng thưa công nương, chỉ mười lăm phút nữa thôi là Fabrice sẽ

chết vì thuốc độc!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.