TU VIỆN THÀNH PARME - Trang 551

quá: “Rồi tên hầu phòng Pháp sẽ nói thế nào khi ta thuật lại sự thất bại của
ta?”.

Nữ công tước có cái thuật làm cho quận vương bình tĩnh và kéo cuộc

thương lượng trở về trong giới hạn thích đáng.

— Nếu Điện hạ vui lòng đừng thúc giục tôi thực hiện một điều hứa

hẹn tai hại mà tôi ghê tởm vì nó khiến tôi tự khinh bỉ mình, thì tôi sẽ sống ở
triều đình ngài và cái triều đình đó sẽ luôn luôn như trong mùa đông vừa
qua. Tôi sẽ tận dụng ngày giờ của tôi để góp phần tạo nên cho Điện hạ hạnh
phúc làm người và vinh quang làm vua. Nếu ngài đòi tôi thực hiện lời hứa
thì ngài sẽ làm ô nhục những ngày còn lại trong đời tôi và tôi sẽ tức khắc
rời bỏ đất nước của ngài để không bao giờ trở lại. Ngày tôi bị nhục cũng sẽ
là ngày cuối cùng tôi được gặp Điện hạ.

Nhưng hoàng thân gan lì như những người bạc nhược. Vả chăng có

lòng tự ái vừa của người đàn ông vừa của bậc vua chúa, ông lấy làm bất
bình vì việc cầu hôn của mình bị bác bỏ. Ông nghĩ đến tất cả những khó
khăn ông phải vượt qua để làm cho cuộc hôn nhân được chấp nhận, những
khó khăn mà ông định kiên quyết khắc phục.

Suốt ba tiếng đồng hồ, hai bên lặp lại những lý lẽ đã trao đổi, một đôi

khi xen những tiếng khá bực dọc. Hoàng thân kêu:

— Phu nhân muốn tôi nghĩ rằng phu nhân không quí trọng danh dự

hay sao? Nếu tôi cũng do dự lâu như vậy trong cái ngày tướng Conti đầu
độc Fabrice thì ngày hôm nay, phu nhân đang phải lo xây mộ cho hắn trong
một nhà thờ nào đó ở Parme rồi.

— Chắc là không ở Parme, cái xứ của những kẻ đầu độc này.

— Thế thì bà cứ đi đi, hoàng thân giận dữ đáp, và bà sẽ mang theo sự

khinh bỉ của tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.