TU VIỆN THÀNH PARME - Trang 553

là đừng buộc em trở lại cái đất nước mà em vừa rời bỏ, và anh cần nhớ là
đáng lẽ có một trăm năm mươi ngàn livres lợi tức, anh sắp chỉ có ba mươi
hay bốn mươi ngàn là nhiều nhất. Những đứa ngu sẽ há hốc mồm nhìn anh
và anh sẽ chỉ được kính trọng trong chừng mực anh chịu khó hạ mình
xuống thông cảm với tất cả những tư tưởng ti tiện của chúng. Bụng làm dạ
chịu thôi bá tước ạ”.

[126]

Tám hôm sau, hôn lễ được cử hành ở Pérouse, trong một nhà thờ có

những ngôi mộ của tổ tiên bá tước. Quận vương thất vọng. Nữ công tước có
nhận được của ông ta, bốn phong thư, phong nào bà cũng gửi trả lại nguyên
xi, không bóc, Ernest V đã tặng bá tước một số tiền rất lớn và ban huân
chương thượng đẳng của mình.

Bá tước nói với tân bá tước phu nhân Mosca Della Rovere:

— Cái làm cho tôi thích nhất trong cuộc chia tay với người là khoản ấy

đấy. Chúng tôi từ biệt nhau như những người bạn hữu thân nhất trên đời.
Người đã ban cho tôi một huân chương Tây Ban Nha thượng đẳng và một
số kim cương cũng đáng quí ngang với huân chương kia. Người nói giá
người không dành phương tiện ấy để thỉnh phu nhân trở về Parme thì người
đã phong tước công cho tôi. Thế là tôi được ủy thác tuyên bố với phu nhân -
sự vụ này quả là đẹp mặt cho một người chồng! - Là nếu phu nhân hạ cố trở
về Parme, dù chỉ trong một tháng thôi, thì tôi sẽ được phong công tước, với
danh hiệu phu nhân sẽ chọn, và phu nhân sẽ có một thái ấp lớn.

Bà công tước khước từ điều đó một cách ghê tởm.

Sau sự việc xảy ra trong vũ hội ở triều đình, một sự việc hầu như có

tính cách quyết định. Clélia có vẻ không nhớ gì đến mối tình mà nàng đã có
lúc chia xẻ. Tâm hồn trong sạch và tin Chúa đó đang bị giày vò bởi những
ân hận kịch liệt nhất. Fabrice hiểu rõ điều đó và mặc dù chàng cố tìm hết
cách để hy vọng, chàng cũng thấy một tai ương đen tối đang xâm chiếm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.