TU VIỆN THÀNH PARME - Trang 572

chuyện nữ diễn viên nổi tiếng và hầu tước Pequigny mà hắn mới nghe hôm
trước, từ miệng một khách du lịch Pháp). Về phần mình hầu tước phu nhân
cũng không ngồi yên được, bà đi lại trong phòng khách, bà sang phòng kế
cận ở đó hầu tước chỉ chịu bày những bức tranh giá hơn hai vạn francs mỗi
bức. Những bức tranh đó tối hôm ấy tự báo ý nghĩa rõ ràng quá khiến phu
nhân thấy tim quặn đau vì xúc động. Cuối cùng, Clélia nghe tiếng hai cánh
cửa mở toang, nàng chạy ngay trở về phòng khách, đó là nữ hầu tước
Raversi. Khi nói những câu chào mừng theo lễ, Clélia cảm thấy mình nghẹn
lời. Nữ hầu tước bắt nàng nói lại câu hỏi mà lần đầu bà không nghe rõ:

— Phu nhân nghĩ thế nào về cha giảng đạo được mọi người ưa

chuộng?

— Trước tôi tưởng ông ta chỉ là một anh chàng trẻ tuổi đầy những

mưu đồ tính toán, xứng đáng là cháu bà bá tước Mosca lẫy lừng, quả thế.
Nhưng lần ông thuyết pháp vừa rồi ở, vâng, ở nhà thờ Visitation đối diện
với lâu đài phu nhân đây, ông ta tỏ ra kỳ diệu, tuyệt vời, khiến tôi quên hết
hằn học mà coi ông là người hùng biện nhất trong những người mà tôi được
nghe.

— Thế phu nhân đã có dự một buổi thuyết pháp của cha à? Clélia run

lên vì sung sướng, hỏi:

— Thế nào? Bà hầu tước cười, nói. Phu nhân không nghe tôi vừa nói

ư? Có cho gì tôi cũng không chịu vắng mặt! Người ta nói đức cha đau phổi
và chẳng bao lâu nữa, người sẽ không giảng được.

Bà hầu tước vừa đi khỏi thì Clélia gọi Gonzo qua phòng tranh và nói:

— Tôi hầu như đã quyết định phải đi nghe nhà thuyết pháp được tâng

bốc đó. Ngày nào ông ta sẽ giảng vậy?

— Thứ hai sau, nghĩa là trong ba hôm nữa. Tuồng như ông ta đã đoán

được dự định của bà lớn vì ông sẽ đến giảng ở nhà thờ Visitation.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.