TUẤN, CHÀNG TRAI ĐẤT VIỆT - Trang 138

liên tiếp ba ngày đêm.
Tiếng đồn gần đồn xa , đến đỗi bọn ăn mày ở khắp tỉnh có đến năm, sáu
chục người , già trẻ ,lớn bé , đàn ông đàn bà xách bị , chống gậy , bưng nồi
, bưng thúng , tổ chức thành một đoàn kéo đến ngồi chật cả sân ông bá hộ
để xin một bửa ăn khao mừng thấy Tú tân khoa.
Còn những bà con của thầy Tú , họ nội , họ ngoại , xa lắc xa lơ từ mấy đời
cũng lần lượt về mừng "cậu Tú nó" , "anh Tú nó"... Kẻ vuốt ve , người
ngắm nghía , trầm trồ khen ngợi không hết lời. Thi đỗ bằng Trung học về
làng , chàng thanh niên 1923 vẫn còn được trọng vọng như một vị anh hùng
của xóm làng , huyện , tổng.
Quan Tuần , quan Phủ, có con gái lớn 15 , 16 tuổi , cũng lăm le muốn gã
con cho thầy Tú tân khoa. Thôi thì mai mối tấp nập. Nhiều cô gái trong tỉnh
hồi hộp ước muốn làm cô Tú.
Tết năm ấy, làng sở tại có tổ chức một cuộc chơi Bài Chòi , sáng Mồng Một
thầy Tú đước mời đến ngồi ghế tràng kỷ với các vị bô lão.
Tuấn-em đi xem về , thèm thuồng , hỏi anh nó :
- Anh Hai , anh cũng đỗ thành chung trước người ta sao anh không làm lễ
rước tân khoa ?
Phán Tuấn mỉm cười :
- Ở đời , có người thích thế này , có người thích thế khác. Chừng nào em
học giỏi , thi đỗ , em có muốn được đón rước như thế không ?
- Không , em bắt chước anh Hai. Anh Hai làm sao, em làm theo vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.