TUẤN, CHÀNG TRAI ĐẤT VIỆT - Trang 167

- Tôi muốn ở tỉnh , mỗi buổi sáng đến đọc dictée cho chị viết.
Tuyết bổng dưng vui cười , chạy vào nhà lấy một trái mãng cầu chín đem ra
cho Tuấn . Vừa lúc mẹ Tuyết trong nhà đi ra . Tuyết giới thiệu :
- Thưa mẹ , anh Tuấn , học trò lớp con, ảnh mới thi đỗ Primaire đấy.
Mẹ Tuyết cười :
- Mầy học giỏi quá vậy ? Con Tuyết , nó thi rớt mấy bữa rày , nó khóc hoài
, nó không ăn uống gì hết trọi.
Tuyết khẽ đánh yêu cánh tay mẹ :
- Mẹ cứ nói !
Bà hỏi Tuấn :
- Mầy năm nay mấy tuổi ?
- Dạ thưa bác , con 14 tuổi.
- Chu-cha giỏi qúa , 14 tuổi mà đỗ “ri-me” rồi hả !
- Dạ thưa bác , con nhớ lộn , chớ tuổi thiệt của con là 15.
Mẹ Tuyết và Tuyết cười rùm lên . Mẹ Tuyết hỏi :
- Chớ tuổi thiệt của mầy là bao nhiêu mà mầy nhớ lộn ?
- Dạ tuổi con 16 , mà hồi xin vô học , anh Hai con biểu làm giấy khai sinh
rút xuống hai tuôi? , thành ra trong giấy khai sinh con mới 14.
- Mầy con ai ?
- Dạ …bẩm bác , cha con làm thợ mộc . Anh Hai của con đi làm việc nhà
nước.
- Anh mầy làm gì ?
- Dạ , bẩm bác , anh Hai con là thầy Phán Tuấn làm trong Tòa Sứ.
- Ủa , vậy he ? Mầy là em thầy Phán Tuấn he ?
- Dạ.
- Hèn chi mầy học giỏi . Ở nhà có thầy Phán dạy thêm cho mầy . Chớ con
Tuyết , ổng làm quan Kinh lịch không biết chữ Tây , tao cũng không biết
chữ , có ai dạy thêm cho con Tuyết đâu , hèn chi nó thi rớt.
Tuyết quay sang thưa mẹ :
- Con nhờ anh Tuấn mấy tháng nghỉ hè , mỗi buổi đến đọc dictée cho con
viết để con tập cho quen , sang năm con thi chắc đỗ.
Mẹ của Tuyết gật đầu , bảo Tuấn :

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.