TUẤN, CHÀNG TRAI ĐẤT VIỆT - Trang 198

Ông Ðốc cũng tường trình lên ông Sứ :
- Monsieur le Résident , les Chinois sont des voleurs , Ils volent mes élèves
.( Thưa Quan Công Sứ , Hoa kiều là tụi ăn cắp . Chúng nó cướp tiền học trò
tôi ) .
Bảy hôm sau , ông Cò gửi trát đòi chủ tiệm Diêu Ký lên hầu . Ông thân ái
khuyên bảo người Hoa-kiều :
- Từ nay không nên ăn cướp tiền của học trò . Chúng nó sẽ không phá
phách cửa tiệm của mầy nữa đâu ( người Pháp thời bấy giờ vẫn khinh khi
người Hoa-kiều , và gọi họ bằng “ mầy “ , ít khi họ gọi “ anh “ hay “ông “ .
Qủa thật , vụ “ chiến tranh đá và củi “ năm 1924 không tái diễn nữa .
Sau vụ này , Tuấn –em sung sướng khoe với các bạn là nó đã ném một cục
đá trúng kêu cái “đóp “ vào đầu một chị xẩm , tại chị này đứng trước cửa
xăn quần lên đến đầu gối , chưỉ lũ học trò :” Mẹ tổ cha mấy đứa học trò A
lam à ! “ .
Ngoài vụ đánh phá tiệm Diêu Ký , bình nhật “ học trò An-nam “ vẫn hiền
lành như đất cục , ngày tháng chăm lo học hành .
Thiểu số dăm bảy cậu thỉnh thoảng được đọc thường xuyên và không dám
nói lại cho nhiều người nghe những bài văn thơ “ kinh thiên động địa “ mà
các cậu đã được đọc , từ nghìn xa lén lút trao về .
Nhưng đó là những món ăn tinh thần nghiền ngẫm mãi trong tiềm thức ,
thấm nhuần trong đầu óc , bổ dưỡng cho suy tư , để rồi có cơ hội thuận tiện
là bộc phát lên như dậy men , như bùng lửa , như sôi máu , sôi gan…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.