TUẤN, CHÀNG TRAI ĐẤT VIỆT - Trang 371

nhất của Pháp ở Huế để nhờ anh mua dùm một khúc bánh mì chánh hiệu
của Tây . Vì hình như bánh mì bán ra cho người An nam thì có pha bột
khoai mì .
Anh bồi của nhà hàng Morin có lòng tốt , nhờ quen với một cậu học trò ,
bán cho mấy đứa bạn của Tuấn một chiếc bánh mì lớn bằng trái bắp với giá
tiền 5 xu ( bằng 50 đồng bạc ngày nay ) . Quỳnh hãnh diện trao chiếc “
bánh mì Morin “ cho Tuấn với mấy lời trịnh trọng sau đây :
- Nè, chiếc bánh mì Morin , mầy cất kỹ trong vali để dành ăn trên tàu hỏa .
Trên tàu có bánh mì để bán cho Tây chớ không có đủ để bán cho An nam
đâu .
Tuấn nghe lời , cất kỹ khúc bánh mì bằng trái bắp trong va li quần áo .
Bánh mì để ăn với …kẹo thèo lèo cũng do mấy đứa bạn mua cho .
Một việc không ngờ cho Tuấn là lúc tàu huýt còi sắp sửa chạy , Tuấn đứng
thò đầu ra cửa ngoắc tay từ giã tụi bạn thì Quỳnh chồm lên nhét vào tay
Tuấn một miếng giấy , với nụ cười cảm động :
- Ðể tàu chạy rồi hãy coi !
Tàu chạy xong ra khỏi ga Huế . Tuấn mở giấy ra xem , thì là một bài thơ
của Quỳnh :

Tiễn Bạn Trần Tuấn

Tiển bạn ra đi , dạ thẫn thờ
Chút tình ghi lại mấy vần thơ
Học đường , nhắc bạn đừng xao lãng ,
Chí khí làm trai chớ bỏ ngơ
Tổ quốc đang mong bầy tuổi trẻ
Thân tằm phải nhả những dây tơ
Mấy lời tâm nguyện tôi cùng bạn
Non nước ngày mai …há hững hờ ?

Tuấn xem lại bài thơ của Quỳnh hai ba lần và đã thuộc lòng .Từ đó , trên
ghế dài của toa xe lửa phần thì bị lắc qua lắc lại với tiếng động rầm rầm của
những bánh xe lăn trên đường sắt , phần bị ép chặt cứng giữa một bà lão
ngồi ngủ gục luôn chạm mạnh đầu bà vào đầu chàng , và một ông cụ nhà
nho miệng nhai trầu và hút thuốc không ngớt , chốc chốc rung đùi như cảm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.