TUẤN, CHÀNG TRAI ĐẤT VIỆT - Trang 372

hứng một mình , Tuấn cũng nghĩ ra được một bài thơ để họa lại bài tiễn bạn
của Quỳnh .
Mãi khi tàu hỏa ra khỏi Quảng Trị , khỏi ga Ðồng Hới , Tuấn mới nghiền
ngẫm xong bài thơ họa , nhưng vẫn âm thầm trong trí óc , không chép ra
được vì không có giấy , không có bút , trong lúc xe lửa chạy vùn vụt , rầm
rầm , nhức đầu , ù tai , mũi Tuấn hít đầy than và khói .
Thơ của Tuấn họa như sau đây :

Gởi bạn Phan Quỳnh

Xa quê , lạ cảnh , óc bơ thờ
Thăm thẳm đường đời , ngại tuổi thơ
Văn học trau dồi tuy cố gắng
Non sông tủi nhục khó làm ngơ
Gọi hồn , chiếc hạc bay tung cánh ,
Vương kiếp con tằm nhả phím tơ .
Ðất rộng trời cao duyên cát bụi .
Biết đâu thân thế chỉ mong hờ !

Lúc ra Hà Nội , chép lại bài thơ gửi vào Huế cho Phan Quỳnh , Tuấn chứa
ở dười bài thơ :

Câu đầu làm lúc tàu băng qua cầu Bạch Hổ , Huế . Câu cuối làm xong sau
khi tàu ra khỏi ga Ðồng Hới .
Tuấn , 28 Septembre 1928

Chàng thiếu niên tự cho là thích thú , đọc thầm lại bài thơ của Quỳnh và bài
họa của chàng . Ngâm mãi trong miệng một lát , chàng tủm tỉm cười một
mình và quên những người ngồi chung quanh , chàng ngâm lớn lên hai câu
mà chàng khoái nhất :

Gọi hồn , chiếc hạc bay tung cánh
Vương kiếp con tằm nhả phím tơ .

Ông cụ nhà nho ngồi sát cạnh , ngó chàng :
- Cậu ngâm thơ của ai đấy ?
Tuấn giựt mình , như sực tỉnh giấc mộng , lễ phép đáp :
- Dạ , thưa cụ , con ngâm hai câu thơ của thầy con dạy ở trường .
- À, tôi cũng làm thơ . Buồn ngủ quá . Làm thơ để khỏi ngủ gà ngủ gật như

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.