TỤC NGỮ LƯỢC GIẢI - QUYỂN 1 - Trang 72

đâu không nên đi chậm giờ mà lỡ việc, hay sợ gặp phải những sự không
may.

Trâu chết để da, người chết để tiếng – Trâu chết để lại bộ da, người

chết thì để lại cái tiếng. Tiếng ấy là tiếng xấu hay tiếng tốt là tùy cách ăn ở
của con người lúc sinh-thời. Câu này khuyên người ta khi ăn ở nên nghĩ
đến tiếng chê khen của người đời sau.

Tre lướt cò đỗ – Tre đã ngả lướt xuống rồi mà cò lại đỗ lên trên thì tre

lại càng lướt thêm. Câu này có ý nói lúc vận đã suy lại gặp việc bĩ thêm,
nạn này chưa hết, lại gặp nạn khác ; cũng có nghĩa là thấy người ta xuống
lại đạp cho xuống thêm, cũng như con cò thấy tre lướt thì đỗ cho lướt thêm.

Trong giá trắng ngần – Trong như cái giá (giá đậu thân nó trong) và

trắng muốt như con cá ngần (giống cá trắng như bạc suốt từ đầu đến đuôi).
Cũng có người giảng trong như giá là trong như nước đông thành giá, tức
nước đá, và trắng như cá ngần. Nhưng ở nước ta không có giá nên giảng
như vậy nghe không được tự-nhiên bằng giảng là cái giá đậu.

Trứng khôn hơn vịt – Vịt đẻ ra trứng, vậy mà trứng lại tự-phụ là

khôn hơn vịt, ý nói chuyện ấy là chuyệm rởm đời, không thể tin. Người ta
thường mượn câu này để riễu những kẻ làm con-cái mà tự-phụ là khôn
ngoan hơn ông cha.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.