TUỔI 17 - Trang 136

với những thầy giáo ở đấy và tự nhiên tôi hiểu là, chúng ta đã trưởng thành
như thế nào. Tôi không muốn nói ở nước ta mọi cái đều đã tốt đẹp, còn ở
các nước đó mọi cái đều không tốt. Không phải thế. Chúng ta hãy còn
nhiều thiếu sót, và “Lời hứa danh dự” của các em có thể biến thành một tờ
giấy rỗng tuếch, hình thức và khoe khoang, nếu những lời hứa đó không đi
đôi với việc làm. Cả trước kia các em cũng đều biết là không có kiến thức
thì không thể trở thành người cộng sản được, và để trở thành những người
xây dựng tương lai thành thạo như các em đã viết trong bản “Lời hứa”, cần
phải học tập hết khả năng của mình. Nhưng tại sao từ trước đến nay các em
không học như thế! Cái gì đã cản trở các em? Tôi có cảm giác là vì các em
biết thế nhưng không hoàn toàn hiểu... không nhận thức hết. Mà biết và
hiểu đó là hai vấn đề rất khác nhau. Tôi tin rằng, “Lời hứa” đã giúp từng
người trong các em cảm thấy được trách nhiệm của mình trước tập thể,
giúp các em hiểu được giá trị của mình đối với tập thể, giúp các em rèn
luyện cho mình có sự kiên trì, bền bỉ, có ý chí... và giúp các em “biết cách
học tập” như Vladimir Ilyich Lenin đã dạy. Biết cách học tập - đã, đang và
sẽ mãi mãi là một trong những nhiệm vụ cơ bản của con người Xô Viết...
Và, khi nào các em nắm được môn khoa học đó, không có khó khăn nào có
thể làm các em chùn bước được. - Thầy giáo kết thúc, đi lại bàn và giở sổ
điểm ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.