TUỔI 17 - Trang 170

một người lãnh đạo hiểu biết. Và giáo dục các em chớ nên tách rời chúng
khỏi thực tế khách quan sinh động. Chúng ta chuẩn bị các em cho tương
lai, nhưng lại quên mất rằng các em đang sống, đấu tranh và có những sở
thích của các em...

- Vâng, vâng... tôi hiểu, tôi hiểu... - bà hiệu trưởng nhắc đi nhắc lại nhiều

lần, tay mân mê chiếc kính. Tất cả đều rất đúng. Chỉ cần nắm tay trẻ dắt khi
nó chưa biết đi. Còn sau đó cứ để cho nó tự chạy lấy. Anh định nói điều đó
chứ gì.

- Vâng, chính thế! Nhất là ở các lớp lớn.
- Nhưng nếu để cho chúng tự mình... Nói thật với anh, anh Constantin

Sergheevich ạ, tôi lại sợ là kỷ luật không đứng vững mất! Anh xem ở
những trường nam các em đã làm những gì? Càng ngày càng tồi hơn...

- Điều đó xảy ra chính vì ở những trường đó không xây dựng được các

tập thể trẻ em tốt. Nói lên nguyện vọng, thảo luận, đồng ý với nhau, nhưng
làm việc thì vẫn theo phương pháp cũ. Sức mạnh của tập thể trẻ em - đó là
sức mạnh vĩ đại, chị Natalia Zakharovna ạ!

Hồi chuông vang lên sau cửa, bà hiệu trưởng nhìn đồng hồ, đặt chiếc

kính sang một bên. - Anh có cuộc tọa đàm bây giờ phải không - bà cười và
nhắc Constantin Sergheevich - không có người báo cáo và đề cương tóm
tắt!... Cứ thế... Tôi sẽ rất vui mừng nếu việc thí nghiệm của anh dẫn đến kết
quả tốt.

- Đây không phải việc thí nghiệm, chị Natalia Zakharovna ạ.
- Có một số giáo viên cho đó là thí nghiệm. Nhưng anh đừng để ý đến

việc đó nhé... cứ mặc họ nói! Còn ở tôi thì anh sẽ luôn luôn tìm thấy sự ủng
hộ, dĩ nhiên, là nếu điều đó không vượt quá phạm vi cho phép.

- Không có những phạm vi đó đâu chị Natalia Zakharovna ạ. Nó chỉ có

trong sự tưởng tượng của chúng ta mà thôi. Không ai có thể cấm chúng ta
làm việc tốt hơn chị ạ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.