TUỔI 17 - Trang 176

- Sao cũng được.
Catia cương quyết cắt ngang:
- Các bạn ơi, sau rồi hẵng tranh cãi. Trật tự là trật tự chứ! Tamara, nhất là

bạn cần đặc biệt nhớ điều đó. Tiếp tục. - Nadia Erefeeva!

Nadia không kịp thở. Tất cả mọi người đang tò mò chờ đợi xem cô nói

gì.

- Tôi đồng ý với Ania. Không thể có hạnh phúc được vì con người cần

quá nhiều. Các bạn thứ tưởng tượng xem! Con người rất tham lam. - cô nói
xong vội ngồi xuống lấy hai tay che lấy mặt.

- Sao bạn lại ngượng? Đã nói ra một điều ngốc nghếch, nào có ai nuốt

sống bạn đâu, - Tamara nhận xét một cách mỉa mai, nhưng Catia đã kịp vỗ
vào vai cô và cô im bặt.

- Nina Cosinscaia!
Nina đứng dậy mặt đỏ ửng, mắt chớp chớp, cô nói vội vàng:
- Chúng ta hoàn toàn quên rằng... Tôi chẳng hạn, tôi rất thích học và vì

vậy mà thấy hoàn toàn hạnh phúc.

Clara ngồi ngay bàn đầu vỗ tay, còn Ania khẽ nói “Khá lắm! Tuyệt!”.
- Đến lượt bạn rồi đấy, Tamara. Bây giờ thì bạn có thể tha hồ nói.
Tamara khẽ nhổm dậy và nói rành rọt:
- Quan điểm của tôi mọi người đều đã biết. Tôi có thể nhắc lại. Tôi cho

rằng, hạnh phúc ở công việc. Công việc mà mình yêu thích. Không có hạnh
phúc nào khác và không thể có được. Hết

- Rita Krưlova!
Rita không nói vội. Cô còn phải nhìn thầy giáo một cách duyên dáng, thở

dài và giang hai tay ra tỏ vẻ bất lực.

- Tôi không biết hạnh phúc là ở đâu. Tôi hiểu là có hạnh phúc, nhưng

không thể trả lời câu hỏi đó được. Thí dụ như tôi thích hát và nhiều người
bảo là tôi có giọng hát hay... Khi tôi hát và mọi người nghe tôi. Điều đó làm
tôi thích thú nhưng đâu đã là hạnh phúc. Theo tôi, nghĩa của từ “hạnh phúc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.