TUỔI 17 - Trang 185

mà bây giờ tôi cũng không nhận ra nó nữa. Anh đã làm cho bọn trẻ rục rịch
rồi đấy...

Constantin Sergheevich đành phải ngồi nghe những điều tốt đẹp về

mình, nhưng anh chớp được thời cơ và vội chuyển hướng câu chuyện sang
đề tài giáo dục trong gia đình. Vấn đề nóng hổi luôn thu hút sự chú ý của
mọi người lúc nào cũng là đề tài cho những cuộc tọa đàm thú vị. Ngoài mặt
trận trong quân y viện, ngay cả trên tàu điện và trong khi đứng xếp hàng
mọi người đều hăng hái bàn luận về việc giáo dục thế hệ trẻ. Đại đa số cho
việc giáo dục trẻ là công việc quen thuộc, đơn giản và dễ dàng. Và họ càng
được chuẩn bị về lý thuyết và thực hành ít bao nhiêu, thì họ càng nói về
việc giáo dục một cách tự tin bấy nhiêu. Biết bao là ý kiến, quy tắc và
những lời khuyên mà Constantin Sergheevich phải nghe?

Gần khuya, thầy giáo xin phép ra về.
- Ba ơi, con tiễn thầy Constantin Sergheevich một đoạn nhé, Lida xin

phép bố khi ông đến gần máy điện thoại.

- Lida, muộn rồi đấy con ạ. Để ba gọi ôtô đưa thầy về.
- Không ạ, con muốn ra đường hít thở không khí một tí ạ. Hôm nay đẹp

trời mà.

Ông Sergei Ivanovich không trả lời con gái mà chỉ nhún vai.
Hai thầy trò đi dọc trên đại lộ sáng trưng nhưng vắng vẻ. Lida thọc sâu

hai tay vào túi áo khoác cúi đầu lẳng lặng bước. Thầy giáo hiểu là cô khó
bắt đầu câu chuyện.

- Lida, tôi cảm thấy thời gian gần đây em không được thanh thản lắm.

Sao vậy?

- Em đang có nhiều khó khăn lắm thầy ạ. Thầy là người đầu tiên mà em

có thể tin tưởng được...

Câu nói sách vở đó không biết cô đọc ở đâu ra nhưng cô đã nói ra một

cách đơn giản và nhìn thầy giáo đầy tin tưỏng đến nỗi anh cũng cảm thấy
thương cô. Anh trả lời:

- Tôi sẽ rất vui sướng được giúp đỡ em, dĩ nhiên là nếu tôi có thể.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.