TUỔI 17 - Trang 195

- Rồi chúng ta sẽ được “tắm gội” một chầu cho xem! - Catia khẽ nhận

xét. - Vì sao? Thật ra chúng mình chỉ thắc mắc hỏi cô.

Nếu cô giáo không biết thì tự mình làm sao biết được? - Valia nói một

cách cứng rắn, nhưng mọi người biết là em rất sợ.

- Đáng lẽ không nên nói về “cái đầu đau”

[34]

, - Lida trách bạn.

- Nhưng mình có nói đâu!
- Không, mình nói đấy! - Svetlana trả lời. - Đấy là mình lấy câu tục ngữ

làm ví dụ.

- Thôi được. Đừng làm toáng lên nữa. Cô ấy chạy đi đâu nhỉ? - Tamara

hỏi.

Larisa nói:
- Chắc đến cô hiệu trưởng để mách chứ gì.
Nhưng Larisa đã nhầm. Natalia Nicolaevna chạy vào phòng giáo viên,

gieo mình xuống đi văng và nức nở khóc. Cô không thấy lúc đó trong
phòng bên cạnh cửa sổ thầy Constantin Sergheevich đang ngồi đọc báo, tờ
báo che trước mặt.

- Sao, có chuyện gì xẩy ra thế hả chị Natalia Nicolaevna. - Anh hỏi và

chạy lại ngồi gần cô.

Cô nức nở nói:
- Tôi không thể chịu đựng hơn được nữa... Chúng làm tôi mệt lắm rồi!

Tôi sẽ không đến với chúng nữa đâu? Tôi có làm gì chúng đâu cơ chứ?

- Chị hãy bình tĩnh, chị Natalia Nicolaevna ạ...
Anh rót một chén nước đưa cho cô. Cô giáo trẻ gạt tay ra, lấy khăn che

mặt và càng nức nở hơn, Constantin Sergheevich đặt chén nước xuống chạy
lại xem thời khóa biểu, và sau khi đã biết sự việc không hay xảy ra ở lớp
anh, anh vội chạy lên gác.. Mọi người không chờ đợi sự xuất hiện của thầy
giáo. Ngồi xuống ghế, anh lạnh lùng hỏi:

- Các em vừa có chuyện gì thế?
Học sinh im lặng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.