TUỔI 17 - Trang 231

nhỏ... và chính các em lại phải tự mình giải quyết lấy những vấn đề quá
phức tạp của cuộc sống. Những bậc cha mẹ quên rằng, tuổi trẻ nhìn đời
bằng con mắt khác với họ. Xin lỗi chị, có thể là tôi nói không được rõ lắm.

- Không! Không! Tôi hiểu anh, anh Constantin Semionovich ạ. - Chị vội

vàng nói và gọi nhầm tên thầy giáo. Những vấn đề giáo dục thật là phức
tạp... Tôi không hiểu tại sao Ania lại có phản ứng gay gắt như vậy đối với
việc... việc thay đổi trong gia đình chúng tôi. Có thể cháu nó ghen... sợ tôi
không yêu nó...

- Thế em đã nói gì với chị? - Thầy giáo hỏi.
- Cháu bảo việc tôi đi lấy chồng làm xúc phạm đến vong linh của bố

cháu. - Olga Nicolaevna thú nhận và đưa tay chỉ vào tấm ảnh trên bàn. -
Nhưng tôi cho rằng đó chỉ là cái cớ. Thực ra ở đây có một nguyên nhân
khác kia.

- Thế mà tôi chắc chắn đó chính là nguyên nhân. Và chỉ có nguyên nhân

đó thôi - là bố em.

- Anh cho là thế à? - Bà hỏi với vẻ không tin và cảnh giác.
- Tôi tin chắc là như vậy!
- Nhưng đó là một điều kỳ lạ thật.
Thầy giáo cắt ngang lời bà:
- Kỳ lạ đối với chúng ta - những người đã có tuổi để suy xét. Chị đừng

lo... Tôi sẽ không thuyết phục chị ở vậy nuôi con đâu... Ngược lại, tôi rất
chân thành mong muốn chị có hạnh phúc, nhưng chị cũng nên bàn bạc với
con gái chị thêm. Ania là một cô gái có nghị lực và cương quyết... Anh nói
đúng... Nhưng cháu nó có thể làm điều gì? Chị Olga Nicolaevna ạ, em ấy
có nói với chị câu này: “Hoặc là ông ta, hoặc là con” không?

- Vâng, có. Đúng là như thế. Chính cháu nó tuyên bố như vậy đấy:

“Hoặc là ông ấy, hoặc là con!” Sao anh lại biết điều đó?

- Từ một người khác chị ạ. - Thầy giáo nhắc lại. - Thế chị có nghĩ là sau

câu nói đó có sự đe dọa nào không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.