TUỔI 17 - Trang 24

- Thưa thầy, em sẽ là phóng viên.
- Chắc chắn là em sẽ trở thành phóng viên - thầy giáo tán thành - tiếp

theo hình như là em Krưlova Rita? Em đã có hướng gì chưa?

Rita không vội trả lời. Cô đứng dậy một cách bình thản, hơi nheo mắt và

nhìn thẳng vào mặt thầy giáo. Chiếc mũi và chiếc cằm nhọn, hai mắt nằm
gần nhau làm cho ta liên tưởng đến một con cáo.

- Em định làm gì? - Thầy giáo nhắc lại câu hỏi.
- Làm mẹ - phía sau có giọng ai đó vang lên.
Cô gái ngoái lại nhìn, nhún vai tỏ vẻ khó chịu, trả lời:
- Thưa thầy, em chưa quyết định ạ.
Trong lớp có hai học sinh mới về trường năm ngoái sau khi tản cư, đó là

Nina Sarina - em đã nhanh chóng hòa vào tập thể, gắn bó với tập thể, và em
thứ hai là Loghinova Raia đến bây giờ vẫn sống một mình, không cởi mở
và vẫn nghĩ mình là học trò mới. Constantin Sergheevich biết trước điều đó
nên khi gọi tên Raia, thầy nhìn em một cách quan tâm đặc biệt. Ở bàn thứ
hai, một cô gái hơi gù có đôi mắt đen to đứng dậy. Có cảm giác cô ốm yếu
và giọng nói khẽ khàng của cô càng tăng thêm cảm giác đó. Cô mặc áo
đồng phục màu nâu may bằng len để lộ cổ áo trắng, trên ngực lấp lánh một
chiếc dây chuyền, tay đeo đồng hồ, cả dây chuyền và đồng hồ đều bằng
vàng.

- Em đã chọn được con đường gì chưa, Raia?
- Em sẽ cố gắng thi vào khoa sinh vật ạ.
- Bạn ấy sẽ vào được - vẫn cái giọng chế giễu lúc nãy vang lên ở bàn

cuối.

- Được, em ngồi xuống... Smirnova Jenia!
Jenia hít mũi, cô lẩm bẩm gì nghe không rõ, đứng ra khỏi bàn một cách

dứt khoát.

- Tôi đã nhớ ra em, Jenia!
- Làm thế nào được, em có lỗi! - Cô nói với giọng vờ hối tiếc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.