TUỔI 17 - Trang 25

Đó là một cô gái không cao, với đôi mắt trong sáng đầy tin cậy, mớ tóc

xoăn bung ra được bím lại thành hai bím tóc to. Lúm đồng tiền trên má làm
cho ta có cảm giác cô đang cười và càng làm tăng thêm vẻ trẻ con trên nét
mặt cô, chiếc áo len chui đầu ôm chặt lấy bộ ngực nở nang.

- Em có ý kiến gì về nghề nghiệp tương lai, Jenia?
- Em rất muốn trở thành bác sĩ, nhưng em rất sợ môn cơ thể học! - cô gái

thú nhận

- Những ngày đầu thấy khó chịu, sau sẽ quen dần em ạ. Em ngồi xuống...

Trikhonova Larisa.

Larisa không có gì khác biệt với các bạn, cô chỉ cao hơn một tí và đôi

giày cao gót càng làm cho cô có vẻ cao hơn. Cô là người duy nhất trong lớp
đi giầy cao gót. Khi thầy giáo nhìn, cô gái vội lấy tay sửa mái tóc và thầy
nhìn thấy những móng tay của cô lấp lánh - cô đánh móng tay. Không đợi
thầy giáo hỏi, Larisa trả lời:

- Thưa thầy, em chưa quyết định ạ. Mẹ em bảo em thì chả làm nên trò

trống gì! - Cô chân thành thú thật.

Trong lớp các em khúc khích cười, và giọng nói ở bàn cuối cùng lại vang

lên:

- Mẹ hiểu con đúng quá!
- Thế thì em hãy bằng việc làm chứng minh cho mẹ thấy rằng mẹ đã

nhầm lẫn - thầy giáo nói một cách đứng đắn.

- Em sẽ cố gắng ạ.
- Em ngồi xuống! Kholopoevna Clara!
Valia Belova khó khăn lắm mới không bật cười, bình tĩnh đứng dậy,

nhưng cùng lúc đó ở một góc kia của lớp học Ania Alechxeeva nhanh nhẹn
đứng dậy. Đôi lông mày của cô cau lại một cách giận dữ - mặt không còn
hạt máu, đôi môi run run như sắp khóc. Thầy giáo không hiểu tại sao Ania
lại đứng dậy và vì cớ gì mà em xúc động đến thế? Thầy giáo lặng lẽ nhìn cô
gái và chờ đợi, trong lớp có tiếng xì xào. Cố trấn tĩnh, Ania nói một cách
rắn rỏi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.