TUỔI 17 - Trang 246

- Ừ.
- Thế còn người thấp hơn là ai?
- Bạn của anh ấy.
Tiếng nhạc ở máy quay đĩa bỗng vang lên.
Constantin Sergheevich cùng với nhóm các học sinh đứng gần lan can ở

cầu thang và theo dõi khách đến dự lễ. Có một chàng học sinh trường sĩ
quan Xuvorov nghe thấy tiếng nhạc nhảy hai bậc thang một, suýt nữa đâm
bổ vào hai cô học sinh. Còn đây Jenia đang đi lên cùng với một người đàn
ông đứng tuổi, hình như là bố dượng cô thì phải.

“Còn thiếu một cái gì nữa nhỉ? - Thầy giáo suy nghĩ. - Thiếu sự tưởng

tượng. Buổi dạ hội phải bắt đầu ngay từ cổng ra vào, ở ngay từ phòng gủi
áo khoác ngoài...”

Cửa vào hội trường vừa mở và tất cả đều ào vào trong.
- Thầy Constantin Sergheevich ạ. Chúng em sẽ chiếm chỗ ngồi cùng với

nhau. Thầy tìm chúng em nhé. - Nina dặn thầy thế và cả lũ học trò của anh
nhập vào dòng người.

Anh còn chưa kịp đi thì hai thanh niên đã đến cạnh anh. Một cậu không

cao lắm có mớ tóc xoăn xù lên trước trán và đôi mắt sinh động như giễu
cợt.

- Chào thầy Constantin Sergheevich ạ, - cậu nói to và dõng dạc.
Thầy giáo đoán đó là hai học sinh ở trường bên mà các cô học sinh của

anh đã quen từ lâu. Anh thân ái bắt tay họ.

- Leva Nikitin. - cậu thứ nhất tự giới thiệu. Cậu thứ hai cao hơn, vóc

người tầm thước, tóc cắt ngắn với vẻ mặt trẻ con và đôi mắt xanh. Trông
dáng đi, cử động của cậu có thể đoán cậu là nhà thể thao.

- Pronin Mikhail, - cậu tự giới thiệu.
- Chúng em đã làm cho máy quay đĩa chạy được rồi, bây giờ thì tốt rồi. -

Leva thông báo với thầy và tò mò nhìn người thầy mà cậu đã được nhiều
lần nghe các cô bạn gái kể. - Các bạn cho chúng em xem bản “Lời hứa” và
bảng tin. Cũng tốt đấy. Thầy nghĩ ra thế mà hay đấy. Ở trường chúng em

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.