TUỔI 17 - Trang 244

giận các bạn vì các bạn trêu mình thì em cũng lại quên ngay. Em dễ bị
khách quan tác động và sẵn sàng là một miếng đất sét dễ nặn trong tay bất
cứ một người bạn gái mới nào. Đồng thời cũng có thể đợi ở cô bất cứ một
trò “ảo thuật” nào, như các em vẫn thường nói với nhau.

Cửa mở rộng và Nadia chạy vụt vào lớp.
- Ôi! Các bạn ơi! - Em phấn khởi nói - Ra mà xem nhanh lên. Svetlana

dẫn đến mấy chàng thủy thủ bảnh lắm! Các bạn không thể tưởng tượng
được đâu.

Chợt nhận thấy thầy giáo ngồi giữa đám bạn gái, em há hốc mồm và mặt

đỏ lừng. Cả lớp cười ầm lên.

- Tôi sẽ không làm phiền các em nữa, - thầy Constantin Sergheevich nói

và đứng dậy.

- Thầy không làm phiền chúng em đâu ạ, - Catia cố giữ thầy lại.
- Không không... Các em còn có những bí mật của các em nữa chứ... và

cả công việc nữa. Hôm nay là một ngày đặc biệt thế này cơ mà.

Anh bước ra hành lang. Các em học sinh lớp mười vây quanh lấy anh.
Svetlana, Igor và Aliosa cởi xong áo khoác ngoài và gửi lại ở phòng giữ

quần áo, đang bước lên cầu thang.

- Chúng ta rơi vào một vườn trẻ rồi. - Igor lẩm bẩm qua kẽ răng, -

Svetlana, chiến hạm nào đang chuyển động kia vậy?

- Đó là cô giáo toán của bọn em. Cô ấy trực buổi dạ hội hôm nay đấy, -

Svetlana giải thích và chào cô giáo.

- Nhưng có điều em đừng giới thiệu bọn anh với ai cả đấy nhé - anh cô

báo trước. - Chúng ta sẽ đứng riêng rẽ nhé. Thế còn cái cột điện nào đứng
trong bụi kia?

- Anh ngốc lắm? Đó là thầy giáo chủ nhiệm của bọn em đấy, - Svetlana

cáu kỉnh giật áo anh.

- À hóa ra đó là... thầy chủ nhiệm. Xin lỗi! Mấy anh em vừa đi dạo dọc

hành lang vừa chuyện trò vui vẻ. Svetlana đi giữa. Các cô gái đưa mắt nhìn
các anh thủy thủ bảnh chọe và khúc khích cười với nhau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.